Chúng ta chỉ có thể tha thứ cho kẻ thù và anh em của mình bằng cách loan truyền tình yêu thương của Thiên Chúa dành cho chúng ta.
SUY NIỆM LỜI CHÚA THỨ NĂM SAU CN XIX TN – NĂM C
Lời Chúa: Ed 12, 1-12; Mt 18,21 - 19,1.
Bài đọc 1: Ed 12,1-12
Hãy đi đày giữa ban ngày trước mắt chúng.
Bài trích sách ngôn sứ Ê-dê-ki-en.
1 Có lời Đức Chúa phán với tôi rằng : 2 Hỡi con người, ngươi đang sống giữa một nòi phản loạn, giữa những kẻ có mắt để nhìn mà không thấy, những kẻ có tai để nghe mà không nghe, vì chúng là một nòi phản loạn. 3 Về phần ngươi, hỡi con người, hãy chuẩn bị hành lý đi đày và hãy đi đày giữa ban ngày trước mắt chúng ; ngươi sẽ đi đày, rời chỗ ngươi đang ở mà tới một chỗ khác, trước mắt chúng. May ra chúng sẽ nhận thấy mình là một nòi phản loạn. 4 Ngươi hãy đem hành lý của ngươi ra ngoài như hành lý của kẻ đi đày, giữa ban ngày, trước mắt chúng. Và chiều đến, ngươi sẽ ra đi trước mắt chúng như một kẻ phải đi đày. 5 Trước mắt chúng, ngươi hãy khoét tường mà đưa hành lý ra. 6 Trước mắt chúng, ngươi sẽ vác hành lý lên vai và ra đi lúc trời tối ; ngươi sẽ che mặt để khỏi nhìn thấy xứ sở, vì Ta đã biến ngươi nên điềm báo cho nhà Ít-ra-en.
7 Tôi đã làm y như lệnh Đức Chúa truyền cho tôi. Giữa ban ngày, tôi đã đem hành lý của tôi ra ngoài, hành lý của kẻ đi đày ; và chiều đến, tôi lấy tay khoét tường. Tôi ra đi lúc trời tối và vác hành lý lên vai trước mặt họ.
8 Sáng hôm sau, có lời Đức Chúa phán với tôi rằng : 9 “Hỡi con người, chẳng phải nhà Ít-ra-en, nòi phản loạn, đã nói với ngươi : ‘Ông làm gì thế’ sao ? 10 Ngươi hãy nói với chúng : ‘Đức Chúa là Chúa Thượng phán thế này : Sấm ngôn ấy nhằm nói về ông hoàng ở Giê-ru-sa-lem và toàn thể nhà Ít-ra-en ở trong thành. 11 Ngươi hãy nói : Tôi là điềm báo cho các ông. Tôi đã làm thế nào, thì sẽ xảy ra cho họ như vậy. Họ sẽ phải đi tù, đi đày. 12 Ông hoàng đang ở giữa họ sẽ vác hành lý lên vai lúc trời tối và sẽ ra đi ; họ sẽ khoét một lỗ trên tường cho ông chui qua. Ông sẽ che mặt để chính mắt khỏi nhìn thấy xứ sở.’’’
Tin Mừng : Mt 18,21 - 19,1
Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy.
✠ Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.
18 21 Khi ấy, ông Phê-rô đến gần Đức Giê-su mà hỏi rằng : “Thưa Ngài, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy lần ? Có phải đến bảy lần không ?” 22 Đức Giê-su đáp : “Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy.
23 “Vì thế, Nước Trời cũng giống như chuyện một ông vua kia muốn đòi các đầy tớ của mình thanh toán sổ sách. 24 Khi nhà vua vừa bắt đầu, thì người ta dẫn đến một kẻ mắc nợ vua mười ngàn yến vàng. 25 Y không có gì để trả, nên tôn chủ ra lệnh bán y, vợ con y, cùng tất cả tài sản mà trả nợ. 26 Bấy giờ, tên đầy tớ ấy sấp mình xuống lạy lục : ‘Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết.’ 27 Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ. 28 Nhưng vừa ra đến ngoài, tên đầy tớ ấy gặp một người đồng bạn, mắc nợ y một trăm quan tiền. Y liền túm lấy, bóp cổ mà bảo : ‘Trả nợ cho tao !’ 29 Bấy giờ, người đồng bạn sấp mình xuống van xin : ‘Thưa anh, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả anh.’ 30 Nhưng y không chịu, cứ đi tống anh ta vào ngục cho đến khi trả xong nợ. 31 Thấy sự việc xảy ra như vậy, các đồng bạn của y buồn lắm, mới đi trình bày với tôn chủ đầu đuôi câu chuyện. 32 Bấy giờ, tôn chủ cho đòi y đến và bảo : ‘Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta, 33 thì đến lượt ngươi, ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi sao ?’ 34 Rồi tôn chủ nổi cơn thịnh nộ, trao y cho lính hành hạ, cho đến ngày y trả hết nợ cho ông. 35 Ấy vậy, Cha của Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với anh em như thế, nếu mỗi người trong anh em không hết lòng tha thứ cho anh em mình.”
19 1 Khi Đức Giê-su giảng dạy những điều ấy xong, Người rời khỏi miền Ga-li-lê và đi đến miền Giu-đê, bên kia sông Gio-đan.
SUY NIỆM:
THA THỨ ĐỂ ĐƯỢC THỨ THA
Kính thưa quý ông bà và anh chị em!
Trong bài Tin Mừng, ông Phêrô hỏi Chúa: “Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy lần? Có phải bảy lần không?” Phêrô cho rằng con số ông đưa ra đã vượt quá giới hạn hoặc vượt quá sự mong đợi của Chúa: “Có phải bảy lần không?” Nhưng Chúa đáp lại: “Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy.” Hẳn là các môn đệ và cả chúng ta nữa chỉ biết cúi đầu thất thần, vì thực hành điều răn này quả nhiên quá khó! Tại sao rất khó để tha thứ? Bởi vì sự tha thứ dường như khiến chúng ta trở nên yếu đuối, dễ tổn thương, ngu ngốc hoặc hết sức ngu ngốc chăng? Theo lẽ tự nhiên, “tất cả các sinh vật sống đều có cơ chế sinh tồn theo cấp bậc, đến mức việc bảo tồn sinh vật này phụ thuộc vào sự tiêu diệt sinh vật kia” (Romano Guardini). Nhưng Chúa kêu gọi chúng ta đến một trật tự cao hơn: Tha thứ để được thứ tha!
Để được thứ tha, vì việc chúng ta tha thứ cho ai không tương đương với sự quên lãng, nhưng tương đương với sự thánh thiện. Không thể tha thứ nếu không có ân sủng của Chúa. Chúng ta chỉ có thể tha thứ cho kẻ thù và anh em của mình bằng cách loan truyền tình yêu thương của Thiên Chúa dành cho chúng ta. Chúng ta cảm thấy thế nào sau khi bước ra khỏi Tòa Giải tội? Hẳn là chúng ta sẽ cảm thấy nhẹ nhàng và tự do như thể một gánh nặng lớn đã được trút bỏ sau lưng. Đây có lẽ là cảm giác của người đầy tớ trong Tin Mừng, người đã cầu xin sự tha thứ từ ông chủ của mình. Nhưng điều trớ trêu là: người đầy tớ được ông chủ tha thứ lại không tha cho một người bạn mắc nợ anh ta một số tiền nhỏ. Có điều gì đó rất sai lầm trong cách hành xử ở đây vì lẽ ra người đầy tớ cũng phải tha thứ cho người bạn của mình. Nhưng anh ta đã không làm trổ sinh hoa trái ân sủng của sự tha thứ đã được trao ban cho anh ta bởi ông chủ. Chúng ta hãy tự hỏi, liệu rằng chúng ta có biết tận dụng ơn tha thứ được Thiên Chúa ân cần trao ban cho chúng ta trong Bí tích Giải tội không? Mong muốn của Thiên Chúa đối với chúng ta là hãy tha thứ như chúng ta đã được thứ tha. Phần chúng ta, chúng ta hãy tha thứ và quên đi những tội lỗi người khác đã gây ra cho chúng ta như Thiên Chúa đã thứ tha cho vô số tội lỗi mà chúng ta đã gây ra cho Ngài. Vì chính khi thứ tha là khi được tha thứ (Kinh Hòa Bình).
Xin Chúa giúp chúng ta hiểu đúng và cảm nghiệm về ơn tha thứ mà Thiên Chúa đã tặng ban cho chúng ta; từ đó chúng ta cũng biết tha thứ cho người mắc lỗi với chúng ta, để chúng ta ngày càng nên thánh thiện hơn. Amen.
Tu sĩ Giuse Mai Thanh Hoàn, M.F.