Bài Tin Mừng cũng nhắc nhở mỗi người chúng ta không được tôn thờ tiền bạc và làm nô lệ cho nó.

SUY NIỆM LỜI CHÚA THỨ SÁU SAU CN XXXI TN – NĂM C

 

LỜI CHÚA :  Pl 3,17-4,1 ; Lc 16,1-8

 

Bài đọc 1 : Pl 3,17 - 4,1

Chúng ta mong đợi Đấng cứu độ chúng ta. Người sẽ biến đổi thân xác yếu hèn của chúng ta nên giống thân xác vinh hiển của Người.

Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Phi-líp-phê.

17 Thưa anh em, xin hãy cùng nhau bắt chước tôi, và chăm chú nhìn vào những ai sống theo gương chúng tôi để lại cho anh em. 18 Vì, như tôi đã nói với anh em nhiều lần, và bây giờ tôi phải khóc mà nói lại, có nhiều người sống đối nghịch với thập giá Đức Ki-tô : 19 chung cục là họ sẽ phải hư vong. Chúa họ thờ là cái bụng, và cái họ lấy làm vinh quang lại là cái đáng hổ thẹn. Họ là những người chỉ nghĩ đến những sự thế gian. 20 Còn chúng ta, quê hương chúng ta ở trên trời, và chúng ta nóng lòng mong đợi Đức Giê-su Ki-tô từ trời đến cứu chúng ta. 21 Người có quyền năng khắc phục muôn loài, và sẽ dùng quyền năng ấy mà biến đổi thân xác yếu hèn của chúng ta nên giống thân xác vinh hiển của Người.

1 Bởi vậy, hỡi anh em thân mến lòng tôi hằng tưởng nhớ, anh em là niềm vui, là vinh dự của tôi. Anh em rất thân mến, anh em hãy kết hợp với Chúa mà sống vững vàng như vậy.

 

 

Tin Mừng : Lc 16,1-8

Con cái đời này khôn khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

1 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Một nhà phú hộ kia có một người quản gia. Người ta tố cáo với ông là anh này đã phung phí của cải nhà ông. 2 Ông mới gọi anh ta đến mà bảo : ‘Tôi nghe người ta nói gì về anh đó ? Công việc quản lý của anh, anh tính sổ đi, vì từ nay anh không được làm quản gia nữa !’ 3 Người quản gia liền nghĩ bụng : ‘Mình sẽ làm gì đây ? Vì ông chủ đã cất chức quản gia của mình rồi. Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi. 4 Mình biết phải làm gì rồi, để sau khi mất chức quản gia, sẽ có người đón rước mình về nhà họ !’

5 “Anh ta liền cho gọi từng con nợ của chủ đến, và hỏi người thứ nhất : ‘Bác nợ chủ tôi bao nhiêu vậy ?’ 6 Người ấy đáp : ‘Một trăm thùng dầu ô-liu.’ Anh ta bảo : ‘Bác cầm lấy biên lai của bác đây, ngồi xuống mau, viết năm chục thôi.’ 7 Rồi anh ta hỏi người khác : ‘Còn bác, bác nợ bao nhiêu vậy ?’ Người ấy đáp : ‘Một ngàn giạ lúa.’ Anh ta bảo : ‘Bác cầm lấy biên lai của bác đây, viết lại tám trăm thôi.’

8 “Và ông chủ khen tên quản gia bất lương đó đã hành động khôn khéo. Quả thế, con cái đời này khôn khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại.”

 

SUY NIỆM :

“CON CÁI ĐỜI NÀY KHÔN KHÉO HƠN CON CÁI ÁNH SÁNG KHI XỬ SỰ VỚI NGƯỜI ĐỒNG LOẠI.”

Kính thưa cộng đoàn phụng vụ!

Lời Chúa ngày hôm nay nhắc nhở chúng ta - những người còn đang sống - biết cách sử sụng của cải ở đời này. Bài Tin Mừng thường được gọi là “dụ ngôn người quản gia bất lương.” Tuy nhiên, cuối dụ ngôn, ông chủ lại khen người quản lý này đã hành động khôn khéo. Đó là một điều nghịch lý. Khi người quản gia biết mình sẽ bị đuổi việc, anh ta gọi các con nợ của chủ đến để giảm nợ cho họ. Đây là việc làm khiến ông chủ bị tổn hại về kinh tế, nên, theo lẽ thường, không ai lại khen người làm tổn hại của cải của mình. Ông chủ trong dụ ngôn này chỉ có thể là Đức Giêsu. Ngài không khen ngợi việc giả mạo chứng từ, nhưng ngài khen cách hành sử “khôn khéo” trong việc xử trí. “Con cái đời này” ám chỉ những người chỉ quan tâm đến thế gian này, “con cái ánh sáng” chỉ những người biết đón nhận ánh sáng Nước Thiên Chúa.

Bài học của dụ ngôn này, Đức Giêsu muốn khuyên các môn đệ biết cách sử sụng tiền của một cách khôn khéo trong viễn tượng Nước Trời. Nếu người quản lý bất lương còn biết sử dụng tiền của để có thêm bạn hữu thì các Kitô hữu cũng phải biết dùng tiền của để chuẩn bị cho tương lai vĩnh cửu bằng cách chia sẻ với các người nghèo.

Bài Tin Mừng cũng nhắc nhở mỗi người chúng ta không được tôn thờ tiền bạc và làm nô lệ cho nó. Vì là “con cái ánh sáng” nên chúng ta cần biết sử dụng của cải ở đời này hầu tỏ ra mình chỉ thuộc về Thiên Chúa mà thôi.

Tu sĩ G.B. Nguyễn Văn Tình, M.F.