Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy thay đổi nếp sống cũ, con người cũ để xứng đáng là đền thờ cho Chúa ngự.
SUY NIỆM LỜI CHÚA THỨ SÁU SAU CN VIII TN - NĂM A
Lời Chúa: Hc 44,1.9-13; Mc 11,11-26
Bài đọc 1: Hc 44,1.9-13
Cha ông chúng ta là những người được nhớ đến, những người được lưu danh muôn thuở.
Bài trích sách Huấn ca.
1Chúng ta hãy ca ngợi những vị danh nhân,
cũng là cha ông của chúng ta qua các thế hệ.
9Có những người không còn ai nhớ nữa,
họ qua đi như chẳng bao giờ có,
họ sinh ra mà như chẳng chào đời
con cháu của họ cũng thế thôi !
10Nhưng các vị sau đây là những người đạo hạnh,
công đức của các ngài không chìm vào quên lãng.
11Dòng dõi các ngài luôn được hưởng một gia tài quý báu
đó là lũ cháu đàn con.
12Dòng dõi các ngài giữ vững các điều giao ước ;
nhờ các ngài, con cháu cũng một mực trung thành.
13Dòng dõi các ngài sẽ muôn đời tồn tại,
vinh quang các ngài sẽ chẳng phai mờ.
Tin Mừng: Mc 11,11-26
Nhà Ta sẽ được gọi là nhà cầu nguyện của mọi dân tộc. Anh em hãy tin vào Thiên Chúa.
✠ Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.
11 Đang khi đám đông reo hò vang dậy, Đức Giê-su tiến vào Giê-ru-sa-lem và đi vào Đền Thờ. Người rảo mắt nhìn xem mọi sự, và vì giờ đã muộn, Người đi ra Bê-ta-ni-a cùng với Nhóm Mười Hai.
12 Hôm sau, khi thầy trò rời khỏi Bê-ta-ni-a, thì Đức Giê-su cảm thấy đói. 13 Trông thấy ở đàng xa có một cây vả tốt lá, Người đến xem có tìm được trái nào không. Nhưng khi lại gần, Người không tìm được gì cả, chỉ thấy lá thôi, vì không phải là mùa vả. 14 Người lên tiếng bảo cây vả : “Muôn đời sẽ chẳng còn ai ăn trái của mày nữa !” Các môn đệ đã nghe Người nói thế.
15 Thầy trò đến Giê-ru-sa-lem. Đức Giê-su vào Đền Thờ, Người bắt đầu đuổi những kẻ đang mua bán trong Đền Thờ, lật bàn của những người đổi bạc, và xô ghế của những kẻ bán bồ câu. 16 Người không cho ai được mang đồ vật gì đi qua Đền Thờ. 17 Người giảng dạy và nói với họ : “Nào đã chẳng có lời chép rằng : Nhà Ta sẽ được gọi là nhà cầu nguyện của mọi dân tộc sao ? Thế mà các người đã biến thành sào huyệt của bọn cướp !” 18 Các thượng tế và kinh sư nghe thấy vậy, thì tìm cách giết Đức Giê-su. Quả thế, họ sợ Người, vì cả đám đông đều rất ngạc nhiên về lời giảng dạy của Người. 19 Chiều đến, Đức Giê-su và các môn đệ ra khỏi thành.
20 Sáng sớm, khi đi ngang cây vả, các ngài thấy nó đã chết khô tận rễ. 21 Ông Phê-rô sực nhớ lại, liền thưa Đức Giê-su : “Kìa Thầy xem : cây vả Thầy rủa đã chết khô rồi !” 22 Đức Giê-su nói với các ông : “Anh em hãy tin vào Thiên Chúa. 23 Thầy bảo thật anh em : nếu có ai nói với núi này : ‘Dời chỗ đi, nhào xuống biển !’, mà trong lòng chẳng nghi nan, nhưng tin rằng điều mình nói sẽ xảy ra, thì sẽ được như ý. 24 Vì thế, Thầy nói với anh em : tất cả những gì anh em cầu xin, anh em cứ tin là mình đã được rồi, thì sẽ được như ý. 25 Khi anh em đứng cầu nguyện, nếu anh em có chuyện bất bình với ai, thì hãy tha thứ cho họ, để Cha của anh em là Đấng ngự trên trời, cũng tha lỗi cho anh em. [26 Nhưng nếu anh em không tha thứ, thì Cha của anh em là Đấng ngự trên trời, cũng sẽ không tha lỗi cho anh em].”
SUY NIỆM:
HÃY LÀM TRỔ SINH HOA TRÁI ĐỨC TIN
Kính thưa quý ông bà và anh chị em!
Đi vào bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta thấy rất rõ hai trình thuật về Đức Giêsu xua đuổi những người buôn bán ra khỏi Đền thờ và cây vả khô héo - đức tin và cầu nguyện. Tác giả Máccô đã đan xen vào nhau cách linh động hai trình thuật ấy với chủ ý rất rõ rệt. Một đàng chúng ta dễ dàng nhận ra khung cảnh sinh hoạt tấp nập của Đền thờ Giêrusalem với những hoạt động sầm uất, những cuộc hành hương, những nghi thức và lễ tế... Tất cả điều ấy được Chúa Giêsu sánh như cây vả tốt lá mà không hề có trái nào.
Như vậy, chúng ta có thể hiểu được nỗi lòng của Chúa Giêsu với những cung bậc cảm xúc khác nhau, Ngài nổi đóa với bọn người lòng chai dạ đá, đời sống đức tin nguội lạnh không làm trổ sinh được hoa trái thiêng liêng. Cứ như thế, Đền thờ Giêrusalem trở thành sào huyệt của trộm cướp, trở thành nơi phát sinh tội lỗi. Chính Chúa Giêsu đã cho chúng ta thấy được thực trạng tội lỗi đã gặm nhấm tâm hồn con người như cây vả chết khô bị Ngài nguyền rủa.
Soi chiếu vào đời sống của người Kitô hữu hôm nay cũng chẳng hơn gì, họ đang vướng vào nghịch cảnh như tình trạng của Đền thờ Giêrusalem năm xưa. Người ta thực hành nếp sống đạo theo những cách thức hết sức hời hợt, họ giữ đạo hơn là sống đạo. Một tuần họ đi lễ vào ngày Chúa nhật thậm chí có khi không đi. Nếu có đi lễ thì cũng do sự thúc ép của người thân, vào nhà thờ thì mang điện thoại ra bấm, tìm kiếm chỗ nào lễ nhanh hoặc hoạt náo để tham dự, thậm chí còn không tham dự các lễ trọng chứ huống chi là xưng tội… Thử hỏi đức tin làm sao có thể trổ sinh hoa trái được? Quả thật, nếu không có sự canh tân kịp thời niềm tin tận căn nơi mỗi người Kitô hữu, thì việc sinh hoạt, thực hành đạo nơi các giáo xứ, các cộng đoàn Dòng tu dù có sầm uất tới đâu cũng tựa như cây vả sum suê, tốt tươi mà không sinh trái.
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy thay đổi nếp sống cũ, con người cũ để xứng đáng là đền thờ cho Chúa ngự. Đồng thời chúng ta cũng xin Ngài củng cố lòng tin yếu kém của chúng ta, để chúng ta luôn biết tín thác trong sự quan phòng của Thiên Chúa. Amen.
Tu sĩ Giuse Nguyễn Vũ Long, M.F.