Phong tục, tập quán, văn hóa vùng miền, cũng như khoảng cách về tuổi tác chính là những rào cản rất lớn trên bước đường đem Chúa và sự bình an của Chúa đến với những người chưa nhận biết Ngài.

SUY NIỆM LỜI CHÚA THỨ NĂM SAU CN XXVI TN – NĂM A

 

LỜI CHÚA: Lc 10, 1-12

 

Bài đọc 1: Nkm 8,1-4a.5-6.7b-12

Ông Ét-ra mở sách Luật ra. Ông chúc tụng Đức Chúa, và toàn dân đáp rằng : “A-men ! A-men !”

Bài trích sách Nơ-khe-mi-a.

1 Bấy giờ, muôn người như một, tụ họp ở quảng trường trước cửa Nước. Họ xin ông Ét-ra là kinh sư đem sách Luật Mô-sê ra. Đó là Luật Đức Chúa đã truyền cho Ít-ra-en. 2 Hôm ấy là ngày mồng một tháng thứ bảy, ông Ét-ra cũng là tư tế đem sách Luật ra trước mặt cộng đồng gồm đàn ông, đàn bà và tất cả các trẻ em đã tới tuổi khôn. 3 Ông đứng ở quảng trường phía trước cửa Nước, đọc sách Luật trước mặt đàn ông, đàn bà và tất cả các trẻ em đã tới tuổi khôn. Ông đọc từ sáng sớm tới trưa, và toàn dân lắng tai nghe sách Luật.

4a Kinh sư Ét-ra đứng trên bục gỗ đã đóng sẵn để dùng vào việc này. 5 Ông Ét-ra mở sách ra trước mặt toàn dân, vì ông đứng cao hơn mọi người. Khi ông mở sách ra thì mọi người đứng dậy. 6 Bấy giờ ông Ét-ra chúc tụng Đức Chúa là Thiên Chúa vĩ đại, và toàn dân giơ tay lên đáp rằng : “A-men ! A-men !” Rồi họ sấp mặt sát đất mà thờ lạy Đức Chúa. 7b Các thầy Lê-vi giải thích Lề Luật cho dân, trong khi dân vẫn đứng tại chỗ. 8 Ông Ét-ra và các thầy Lê-vi đọc rõ ràng và giải thích sách Luật của Thiên Chúa, nhờ thế mà toàn dân hiểu được những gì các ông đọc.

9 Bấy giờ ông Nơ-khe-mi-a, tổng đốc, ông Ét-ra, tư tế kiêm kinh sư, cùng các thầy Lê-vi là những người đã giảng giải Luật Chúa cho dân chúng, nói với họ rằng : “Hôm nay là ngày thánh hiến cho Đức Chúa là Thiên Chúa của anh em, anh em đừng sầu thương khóc lóc.” Sở dĩ ông nói thế là vì toàn dân đều khóc khi nghe lời sách Luật. 10 Ông Ét-ra còn nói với dân chúng rằng : “Anh em hãy về ăn thịt béo, uống rượu ngon, và gửi phần cho những người không sẵn của ăn, vì hôm nay là ngày thánh hiến cho Chúa chúng ta. Anh em đừng buồn bã, vì niềm vui của Đức Chúa là thành trì bảo vệ anh em.” 11 Còn các thầy Lê-vi thì trấn an mọi người như sau : “Anh em đừng khóc nữa, vì hôm nay là ngày thánh ! Anh em chớ phiền muộn làm gì !” 12 Bấy giờ toàn dân đi ăn uống, rồi gửi các phần ăn, và liên hoan tưng bừng, vì họ đã hiểu rõ lời lẽ mà người ta vừa cho họ biết.

 

Tin Mừng: Lc 10,1-12

Bình an của anh em sẽ ở lại với người ấy.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

1 Khi ấy, Chúa Giê-su chỉ định bảy mươi hai môn đệ khác, và sai các ông cứ từng hai người một đi trước, vào tất cả các thành, các nơi mà chính Người sẽ đến. 2 Người bảo các ông :

“Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít. Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về. 3 Anh em hãy ra đi. Này Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào giữa bầy sói. 4 Đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép. Cũng đừng chào hỏi ai dọc đường. 5 Vào bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói : ‘Bình an cho nhà này !’ 6 Nếu ở đó, có ai đáng hưởng bình an, thì bình an của anh em sẽ ở lại với người ấy ; bằng không thì bình an đó sẽ trở lại với anh em. 7 Hãy ở lại nhà ấy, và người ta cho ăn uống thức gì, thì anh em dùng thức đó, vì làm thợ thì đáng được trả công. Đừng đi hết nhà nọ đến nhà kia. 8 Vào bất cứ thành nào mà được người ta tiếp đón, thì cứ ăn những gì người ta dọn cho anh em. 9 Hãy chữa những người đau yếu trong thành, và nói với họ : ‘Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần các ông.’ 10 Nhưng vào bất cứ thành nào mà người ta không tiếp đón, thì anh em ra các quảng trường mà nói : 11 ‘Ngay cả bụi trong thành các ông dính chân chúng tôi, chúng tôi cũng xin giũ trả lại các ông. Tuy nhiên các ông phải biết điều này : Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần.’ 12 Thầy nói cho anh em hay : trong ngày ấy, thành Xơ-đôm còn được xử khoan hồng hơn thành đó.”

 

SUY NIỆM:

BÌNH AN CỦA ANH EM SẼ Ở LẠI VỚI NGƯỜI ẤY

Kính thưa quý ông bà và anh chị em!

Được chọn gọi và sai đi là mong ước và khát khao của bao người muốn bước trên con đường ơn gọi thánh hiến. Được chọn gọi thật sự là một hồng ân, nhưng hồng ân đó sẽ lớn lao và ý nghĩa hơn nếu người ấy được sai đi để thực thi sứ vụ mà mình được chọn gọi. Bài Tin mừng hôm nay cũng vậy: “Chúa Giêsu chỉ định bảy mươi hai môn đệ, và sai các ông cứ từng hai người một đi vào tất cả các thành để rao giảng Tin mừng. Người bảo các ông: lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít” (Lc 10,1-3). Thế nhưng, để trở thành người thợ gặt lành nghề trên cánh đồng truyền giáo ấy không phải là điều dễ dàng.

Thế giới hôm nay còn quá nhiều người chưa nhận biết Chúa, còn quá nhiều mảnh đời khó khăn đang cần đỡ nâng, và còn đó rất nhiều con chiên đang lạc xa Chúa. Đây chính là cánh đồng, là cánh đồng truyền giáo bao la rộng lớn, đang vẫy gọi những người thợ gặt của Chúa, những người sống đời thánh hiến dấn thân phục vụ. “Anh em hãy ra đi. Này Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào giữa bầy sói” (Lc 10, 3). Trên cánh đồng ấy, có muôn vàn khó khăn và hiểm nguy, đó là điều không thể tránh. Nếu người thánh hiến không tỉnh thức mà chỉ biết cậy dựa vào sức mình, thiếu đi hành trang là sự hiện diện của Chúa, thì họ khó lòng đạt được kết quả như lòng họ ước mong.

Với sự phát triển nhanh chóng của xã hội, con người chẳng khác gì con thiêu thân lao vào tìm kiếm tiền của thế gian mà quên đi việc tích trữ cho mình một kho tàng ở trên trời. Ví như ai đó có được một cơ ngơi khang trang, đầy đủ tiện nghi với vô số tiền tài - danh vọng, nhưng thử hỏi có mấy người ở trong hoàn cảnh ấy có được sự bình an và hạnh phúc đích thực trong tâm hồn. Chính vì lẽ ấy, người sống đời thánh hiến phải làm sao để những người xung quanh cảm nhận được sự bình an trong tâm hồn khi tiếp xúc với mình, phải làm sao để giúp họ cảm nhận được sự quan tâm, sự thấu hiểu và cảm thấy được đỡ nâng trong những lúc khó khăn đó mới là điều quan trọng.

Kính thưa quý ông bà và anh chị em!

Dẫu biết có nhiều cách thức để đem Chúa đến với những người chưa nhận biết Chúa cũng như những người đang cần Chúa đỡ nâng. Nhưng không phải người thánh hiến nào cũng biết chọn cho mình những cách thức phù hợp để thi hành sứ vụ đó. Phong tục, tập quán, văn hóa vùng miền, cũng như khoảng cách về tuổi tác chính là những rào cản rất lớn trên bước đường đem Chúa và sự bình an của Chúa đến với những người chưa nhận biết Ngài.

Ước mong sao những người sống đời thánh hiến không chỉ hăng say trên con đường sứ vụ của mình, nhưng trên bước đường sứ vụ ấy, họ cho người khác cảm nhận được hình ảnh một Thiên Chúa của bình an qua chính phương thế mà họ hiện diện để dấn thân phục vụ. Nguyện xin bình an của Chúa luôn ở cùng người môn đệ của Chúa, để sự bình an ấy được lan tỏa đến muôn người, và ngày càng có thêm nhiều người dám dấn thân theo lời mời gọi của Chúa hầu trở nên những người thợ gặt lành nghề trên cánh đồng truyền giáo. Vì chỉ khi đó người thánh hiến mới có thể làm chứng cho “Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần” (Lc 10,11).

Tu sĩ Giuse Lê Ngọc Minh, M.F.