Xin cho chúng con sẵn sàng đón nhận cái chết như một sự từ bỏ đời sống tạm bợ ở trần gian này, để bước vào sự sống mới vĩnh cửu trong Đức Kitô.
SUY NIỆM LỜI CHÚA THỨ NĂM SAU CHÚA NHẬT XXX THƯỜNG NIÊN – NĂM A - CẦU CHO CÁC TÍN HỮU ĐÃ QUA ĐỜI
LỜI CHÚA : G 19,1.23-27a; Rm 5,5-11, Ga 6,37-40
Bài đọc 1: G 19,1.23-27a
Tôi biết rằng Đấng bênh vực tôi vẫn sống.
Bài trích sách Gióp.
1 Bấy giờ, ông Gióp lên tiếng nói :
23“Ôi, những lời tôi nói đây, phải chi có người chép lại,
phải chi có người ghi vào sách,
24có người đục bằng sắt, trám bằng chì,
tạc vào đá cho đến muôn đời !
25Tôi biết rằng Đấng bênh vực tôi vẫn sống,
và sau cùng, Người sẽ đứng lên trên cõi đất.
26Sau khi da tôi đây bị tiêu huỷ,
thì với tấm thân này, tôi sẽ được ngắm nhìn Thiên Chúa.
27aChính tôi sẽ được ngắm nhìn Người,
Đấng mắt tôi nhìn thấy không phải người xa lạ.”
Bài đọc 2: Rm 5,5-11
Chúng ta đã được nên công chính nhờ Máu Đức Ki-tô đổ ra, hẳn sẽ được Người cứu khỏi cơn thịnh nộ của Thiên Chúa.
Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Rô-ma.
5 Thưa anh em, trông cậy không làm chúng ta phải thất vọng, vì Thiên Chúa đã đổ tình yêu của Người vào lòng chúng ta, nhờ Thánh Thần mà Người ban cho chúng ta. 6 Quả vậy, khi chúng ta không có sức làm được gì vì còn là hạng người vô đạo, thì theo đúng kỳ hạn, Đức Ki-tô đã chết vì chúng ta. 7 Hầu như không ai chết vì người công chính, hoạ may có ai dám chết vì một người lương thiện chăng. 8 Thế mà Đức Ki-tô đã chết vì chúng ta, ngay khi chúng ta còn là những người tội lỗi ; đó là bằng chứng Thiên Chúa yêu thương chúng ta. 9 Phương chi bây giờ chúng ta đã được nên công chính nhờ máu Đức Ki-tô đổ ra, hẳn chúng ta sẽ được Người cứu khỏi cơn thịnh nộ của Thiên Chúa. 10 Thật vậy, nếu ngay khi chúng ta còn thù nghịch với Thiên Chúa, Thiên Chúa đã để cho Con của Người phải chết mà cho chúng ta được hoà giải với Người, phương chi bây giờ chúng ta đã được hoà giải rồi, hẳn chúng ta sẽ được cứu nhờ sự sống của Người Con ấy. 11 Nhưng không phải chỉ có thế, chúng ta còn có Thiên Chúa là niềm tự hào, nhờ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, Đấng nay đã hoà giải chúng ta với Thiên Chúa.
Tin Mừng: Ga 6,37-40
Ai tin vào người Con, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết.
✠ Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.
37 Khi ấy, Đức Giê-su nói với dân chúng rằng : “Tất cả những người Chúa Cha ban cho tôi đều sẽ đến với tôi, và ai đến với tôi, tôi sẽ không loại ra ngoài, 38 vì tôi tự trời mà xuống, không phải để làm theo ý tôi, nhưng để làm theo ý Đấng đã sai tôi. 39 Mà ý của Đấng đã sai tôi là tất cả những kẻ Người đã ban cho tôi, tôi sẽ không để mất một ai, nhưng sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết. 40 Thật vậy, ý của Cha tôi là tất cả những ai thấy người Con và tin vào người Con, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết.”
SUY NIỆM:
CHẾT LÀ CỬA NGÕ ĐỂ BƯỚC VÀO SỰ SỐNG MỚI
Kính thưa quý ông bà và anh chị em!
Hôm nay, chúng ta cùng với toàn thể Hội Thánh cầu nguyện cho các linh hồn đã qua đời. Điều này cũng nhắc nhở mỗi người Kitô hữu chúng ta luôn nghĩ tới cuộc sống vắn vỏi của mình ở trần gian này. Thật vậy, cuộc đời con người đem so sánh với thời gian thì thật là mong manh và tạm bợ. Bởi lẽ, cái chết là cái chi chi, mà ai cũng phải đi qua một lần; cái chết là cái bần thần, ai ai cũng sợ một lần đi qua.
Chết là cái đích cuối cùng của một đời người mà ai cũng phải trải qua. Nhưng, khi nói về cái chết thì nó muôn màu, muôn vẻ, không ai giống ai: có người sau một đêm dài yên giấc, đã từ giã cõi đời và người thân yêu của mình ra đi mãi mãi, không bao giờ trở lại; có người chết vì già nua ốm yếu, nhưng cũng có người chết trong lúc tuổi trẻ xuân thời; có người chết bởi tai ương họan nạn, nhưng cũng có kẻ chết trong lúc vui vẻ với người thân, bạn bè; có người chết vì bệnh tật hiểm nghèo, nhưng cũng có kẻ chết vì muốn tự kết liễu đời mình, bởi không tìm được lối thoát trên dương gian...Quả là cái chết của con ngươi xảy ra muôn hình, vạn trạng. Nhưng, với niềm tin Kitô giáo thì cái chết sẽ dẫn đưa con người đến sự sống muôn đời. Hay nói khác đi, chết là một cơ hội tốt đẹp nhất dẫn con người đến sự sống muôn đời trong Thiên Chúa Ba Ngôi.
Trong bài Tin Mừng hôm nay dưới ngòi bút của thánh sử Gioan, Chúa Giêsu đã khẳng định cho chúng ta: “Tất cả những kẻ được Chúa Cha ban cho tôi, tôi sẽ không để mất một ai, nhưng sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết. Thật vậy, ý của Cha tôi là tất cả những ai thấy người Con và tin vào người Con, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết” (Ga 6, 39-40). Như thế, ta thấy rằng, sự sống đời đời của người Kitô hữu được thể hiện rõ nét khi họ tin tưởng, kết hiệp với Chúa Giêsu, và được chính Chúa Giêsu cho họ sống lại trong ngày sau hết. Đó là một thứ niềm tin được mạc khải bởi Chúa Giêsu.
Là người Ki-tô hữu, chúng ta tin xác loài người sẽ chết, nhưng linh hồn con người thì bất tử. Đã mang thân phận con người, chúng ta đều phải chết. Khi con người chết, sẽ ra sao? Chúa Giêsu đã cho chúng ta biết ý nghĩa của sự chết. Ngài nói: “Nếu hạt lúa mì rơi xuống đất mà không chết đi, thì nó trơ trọi một mình. Nhưng nếu nó chết đi, thì nó sẽ sinh nhiều hạt lúa”. Đức tin dạy cho chúng ta biết: “sự sống thay đổi, chứ không mất đi”. Bởi vì chết không phải là hết, không là dấu chấm tận cùng. Thánh giá của Chúa là nhịp cầu nối kết hố sâu của sự chết, để dẫn vào sự sống mới đời đời. Sự sống mới này thật cao cả, chân thực và vĩnh cửu hơn cuộc sống tạm bợ này. Như thế, đời sống của mỗi người chúng ta là một chuyến đi. Mục đích của cuộc hành trình này là tìm kiếm hạnh phúc và chuẩn bị cho một đời sống bất tận. Cái chết là cánh cửa mở ra sự sống đời sau. Chúng ta phải bước qua cánh cửa đó để về nhà Cha trên Trời. Cuộc đời của chúng ta không chấm dứt ở nấm mồ của sự chết ở nơi nghĩa trang. Nhưng, Chúa Phục Sinh đang chờ đón chúng ta ở bên kia cửa mồ. Chúng ta sống là để mong chờ ngày trở về nhà Chúa trên Thiên Quốc. Sống với niềm tin đó, chúng ta không sợ chết, nhưng trái lại chúng ta càng tích cực chuẩn bị hơn để mong chờ ngày sum họp tràn đầy hạnh phúc ấy. Hạnh phúc đó, không chỉ diễn ra sau khi chết, nhưng đã được khai mở từ ngày chúng ta cất tiếng chào đời, để giúp chúng ta chuẩn bị cho cuộc sống vĩnh cửu. Chúa đã ban cho chúng ta có những người đồng hành trên đường về quê trời, đó chính là chị em, bạn bè, tha nhân... Trên con đường đó, có lúc yếu sức, có khi mỏi chân, nhưng chúng ta vẫn có thể về đến đích, vì chúng ta tin rằng có Chúa ở với chúng ta và cùng đi với chúng ta trên mọi nẻo đường. Nhưng có điều là chúng ta có nhận ra ơn Chúa trong mọi hoàn cảnh, để chuẩn bị cho cuộc gặp gỡ thân tình với Chúa hay không?
Trong thánh lễ cầu cho các tín hữu đã ly trần hôm nay, chúng ta tin chắc rằng, khi sống kiếp phàm nhân họ không tránh khỏi những lỗi lầm do cuộc sống đưa đẩy, hay do những khiếm khuyết của bản thân, nhưng với niềm tin vào Thiên Chúa rất mạnh mẽ, không phai nhòa của họ là cơ hội tốt đẹp để Thiên Chúa chấm công và ban phần thưởng. Đời sống kitô hữu nơi dương thế với những ngày dài lê thê, với những khổ ải khi chấp nhận theo Chúa cũng là một dấu chỉ cho thấy, Thiên Chúa sẽ dành cho họ phần phúc muôn đời trên cõi trời cao mà Thiên Chúa đang hiện diện. Mà cái chết của thân xác chính là cơ hội để họ bước vào cõi sống với Thiên Chúa, vì chính Ngài đã phán “ai tin vào tôi, sẽ sống muôn đời”.
Lạy Chúa, xin cho chúng con đừng nhìn cái chết như một định mệnh nghiệt ngã và phi lí, nhưng xin giúp chúng con luôn có một niềm tin vững mạnh vào Thiên Chúa hằng sống và đón nhận sự chết như một hành trình trở về nguồn cội yêu thương. Xin cho chúng con sẵn sàng đón nhận cái chết như một sự từ bỏ đời sống tạm bợ ở trần gian này, để bước vào sự sống mới vĩnh cửu trong Đức Kitô.
Lạy Chúa Giêsu trước cái chết trên thập giá, Chúa đã run sợ nhưng không tháo lui, và Chúa đã chết trong niềm vâng phục tín thác để trở nên người đầu tiên bước vào cuộc sống viên mãn. Xin cho chúng con nghe được sứ điệp của sự chết, để chúng con luôn biết tỉnh thức trong từng ngày sống. Xin cho chúng con biết chết đi mỗi ngày, chết đi những thói hư tật xấu, những đố kỵ hờn ghen, những điều làm chúng con xa nước Trời. Thay vào đó, xin cho chúng con luôn biết sống cho Chúa vì Chúa bằng sự quảng đại, yêu thương mọi người, để khi giờ của Chúa đến gọi chúng con về với Ngài. Chúng con cũng đã sẵn sàng và thân thưa rằng: Vâng! Lạy Chúa, này con đây! Xin cho chúng con ghi khắc những lời này trong tâm hồn:
“SỰ sống dương thế chóng qua
SỐNG trong nhung lụa cũng là phù vân
NÀY ai vương vấn bụi trần
CHỈ lo tìm kiếm bao phần thế gian
THAY cho nước Chúa bình an
ĐỔI xoay, biến chuyển, sẽ tan ngày nào
MÀ không lo lắng, ước ao
KHÔNG tìm phần rỗi trời cao đang chờ
MẤT đi nước Chúa hằng mơ
ĐI luôn thân xác, không ngờ không hay
THIÊN Đàng cao quý lắm thay
CHÚA ban cho kẻ đêm ngày khát khao
MỚI là nơi đẹp dường bao
LÀ nơi vinh hiển ôi sao tuyệt vời
CÙNG thiên thần hát không ngơi
ĐÍCH là Thiên Chúa đời đời cao quang”. Amen.
Tu sĩ Gioanbaotixita Lưu Quang Vinh, M.F.