Lạy Chúa, xin cho con nhận ra hình ảnh của Chúa trong những người con gặp gỡ hằng ngày để con sống biết cảm thông, có lòng trắc ẩn mà yêu thương người anh em như yêu chính mình.
SUY NIỆM LỜI CHÚA THỨ BA SAU CN XXXI TN – NĂM A
Lời Chúa: Rm 12,5-16a; Lc 14,15-24
Bài đọc 1: Rm 12,5-16a
Mỗi người liên đới với những người khác như những bộ phận của một thân thể.
Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Rô-ma.
5 Thưa anh em, chúng ta tuy nhiều nhưng chỉ là một thân thể trong Đức Ki-tô, mỗi người liên đới với những người khác như những bộ phận của một thân thể. 6 Chúng ta có những đặc sủng khác nhau, tuỳ theo ân sủng Thiên Chúa ban cho mỗi người. Được ơn làm ngôn sứ, thì phải nói sao cho phù hợp với đức tin. 7 Được ơn phục vụ, thì phải phục vụ. Ai dạy bảo, thì cứ dạy bảo. 8 Ai khuyên răn, thì cứ khuyên răn. Ai phân phát, thì phải chân thành. Ai chủ toạ, thì phải có nhiệt tâm. Ai làm việc bác ái thì vui vẻ mà làm.
9 Lòng bác ái không được giả hình giả bộ. Anh em hãy gớm ghét điều dữ, tha thiết với điều lành ; 10 thương mến nhau với tình huynh đệ, coi người khác trọng hơn mình ; 11 nhiệt thành, không trễ nải ; lấy tinh thần sốt sắng mà phục vụ Chúa. 12 Hãy vui mừng vì có niềm hy vọng, cứ kiên nhẫn lúc gặp gian truân, và chuyên cần cầu nguyện. 13 Hãy chia sẻ với những người trong dân thánh đang lâm cảnh thiếu thốn, và ân cần tiếp đãi khách đến nhà.
14 Hãy chúc lành cho những người bắt bớ anh em, chúc lành chứ đừng nguyền rủa : 15 vui với người vui, khóc với người khóc. 16a Hãy đồng tâm nhất trí với nhau, đừng tự cao tự đại, nhưng ham thích những gì hèn mọn.
Tin Mừng: Lc 14,15-24
Hãy ra các ngả đường, ép người ta vào đầy nhà cho ta.
✠ Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
15 Khi ấy, một trong những kẻ đồng bàn nói với Đức Giê-su rằng : “Phúc thay ai được dự tiệc trong Nước Thiên Chúa !” 16 Người đáp : “Một người kia làm tiệc lớn và đã mời nhiều người. 17 Đến giờ tiệc, ông sai đầy tớ đi thưa với quan khách rằng : ‘Mời quý vị đến, cỗ bàn đã sẵn.’ 18 Bấy giờ mọi người nhất loạt bắt đầu xin kiếu. Người thứ nhất nói : ‘Tôi mới mua một thửa đất, cần phải đi thăm ; cho tôi xin kiếu.’ 19 Người khác nói : ‘Tôi mới tậu năm cặp bò, tôi đi thử đây ; cho tôi xin kiếu.’ 20 Người khác nói : ‘Tôi mới cưới vợ, nên không thể đến được.’
21 “Đầy tớ ấy trở về, kể lại sự việc cho chủ. Bấy giờ chủ nhà nổi cơn thịnh nộ bảo người đầy tớ rằng : ‘Mau ra các nơi công cộng và đường phố trong thành, đưa các người nghèo khó, tàn tật, đui mù, què quặt vào đây.’ 22 Đầy tớ nói : ‘Thưa ông, lệnh ông đã được thi hành mà vẫn còn chỗ.’ 23 Ông chủ bảo người đầy tớ : ‘Ra các đường làng, đường xóm, ép người ta vào đầy nhà cho ta. 24 Tôi nói cho các anh biết : Những khách đã được mời trước kia, không ai sẽ được dự tiệc của tôi’.”
SUY NIỆM:
CHO VÀ NHẬN
Kính thưa cộng đoàn phụng vụ!
Cho và nhận là một quy luật tất yếu trong cuộc sống. Ngạn ngữ Canada có câu: “Những gì mà ta có được lúc tuổi già, chính là những thứ mà ta đã dâng hiến cho đời khi ta còn trẻ.” Như thế, việc cho và nhận không chỉ xảy ra trong một giai đoạn, một khoảnh khắc nhất định trong cuộc sống mà nó diễn ra trong suốt cuộc đời, từ khi sinh ra cho đến khi từ giã cõi trần. Tuy nhiên, trong cuộc sống thực dụng mang tính sòng phẳng ngày nay, việc cho và nhận lại là một sự tính toán, một việc làm được cân đo đong đếm để tránh tình trạng cho mà không nhận lại được gì. Vì thế, chúng ta luôn chấp nhận, quảng đại giúp đỡ, tặng quà cho những người giàu có, những người đã cho mình. Trái lại, thật khó khăn khi chúng ta sẵn sàng mở rộng vòng tay, trái tim để cưu mang, nâng đỡ những người nghèo khổ, vì nghĩ rằng: “Chỉ giúp một phần nào, họ có gì để báo đáp lại”.
Bài Tin Mừng hôm nay là một câu trả lời giúp chúng ta giải quyết bài toán: “Cho và nhận”. Chúa Giêsu kể với Thủ lãnh và các biệt phái về câu chuyện ăn tiệc. Trong đó, hành động “mời tiệc” là hình ảnh biểu trưng cho việc “cho đi”. Chúa khuyên mọi người ”Hãy mời những người nghèo khổ, què quặt và đui mù", bởi họ không có gì đền ơn. Trong thời ngày xưa và kể cả bây giờ, người nghèo, tàn tật, què quặt và đui mù là những con người thấp nhất trong xã hội, người bị lãng quên và không hề được tôn trọng. Thế nhưng, Chúa muốn chúng ta hãy cho, giúp đỡ những người như vậy. Khi đó, người trả công và tặng quà cho chúng ta chính là Thiên Chúa. Đó là phần thưởng nước trời, nơi mối mọt không thể khoét vách được.
Cuộc sống hôm nay, giá trị yêu thương dường như bị phai mờ và thay vào đó là giá trị kinh tế. Con người rất dễ chỉ nhìn ở hoa trái - hạnh phúc trước mắt mà quên rằng: chúng ta được Chúa mời gọi sống chia sẻ, hiệp thông với tha nhân. Lời Chúa hôm nay như một lời nhắc nhở, cảnh tỉnh cho mỗi người hãy sống như Chúa. Chúa đến với người nghèo để ban phát của ăn, vì chỉ có Chúa mới giúp họ no thoả. Chúa đến với người què, người đui mù vì chỉ có họ tin rằng họ sẽ được chữa lành không chỉ thể xác mà cả tâm hồn. Và, Chúa đến với mỗi người chúng ta để mời gọi chúng ta đến với họ và hãy yêu như Chúa đã yêu.
Lạy Chúa, xin cho con nhận ra hình ảnh của Chúa trong những người con gặp gỡ hằng ngày để con sống biết cảm thông, có lòng trắc ẩn mà yêu thương người anh em như yêu chính mình. Amen.
Tu sĩ Inhaxiô Nguyễn Duy Thảo, M.F.