Chúng ta hãy tích cực tìm kiếm và xây dựng đời sống vĩnh hằng bằng việc chuyên cần tham dự vào bàn tiệc Thánh Thể.
SUY NIỆM LỜI CHÚA THỨ BẢY SAU CHÚA NHẬT XXXIII TN
Lời Chúa: 1 Mcb 6,1-13; Lc 20,27-40
Bài đọc 1: 1 Mcb 6,1-13
Chính vì những hành vi tàn bạo tôi đã làm ở Giê-ru-sa-lem mà tôi phải chịu buồn phiền vô hạn.
Bài trích sách Ma-ca-bê quyển thứ nhất.
1 Hồi đó, vua An-ti-ô-khô rảo khắp các miền thượng du. Vua nghe tin ở Ba-tư có thành Ê-ly-mai, một thành nổi tiếng vì nhiều của cải vàng bạc. 2 Đền thờ trong thành cũng có nhiều báu vật, có cả những mảnh giáp trụ bằng vàng, có áo giáp và vũ khí mà con vua Phi-líp-phê là A-lê-xan-đê đã để lại ; ông này là vua miền Ma-kê-đô-ni-a và là người đầu tiên cai trị nước Hy-lạp. 3 Vậy vua An-ti-ô-khô đã tới đó, tìm cách đánh chiếm và cướp phá thành, nhưng không thành công, vì dân trong thành đã hay tin trước. 4 Họ đứng lên giao chiến chống lại vua khiến vua phải bỏ chạy về Ba-by-lon, lòng buồn não ruột. 5 Bấy giờ vua đang ở Ba-tư. Có người đến báo cho vua biết là các đoàn quân sang đất Giu-đa đã bị thảm bại : 6 Tướng Ly-xi-a chỉ huy đoàn quân tinh nhuệ nhất đã bị người Do-thái đẩy lui. Những người này càng thêm mạnh nhờ vũ khí, quân nhu và và nhiều chiến lợi phẩm thu được của những đoàn quân đã bị họ đánh tan tành. 7 Họ đã triệt hạ Đồ ghê tởm do vua xây ở trên bàn thờ dâng lễ toàn thiêu tại Giê-ru-sa-lem, rồi xây tường luỹ cao chung quanh Thánh Điện giống như ngày xưa. Cả thành Bết Xua của vua, họ cũng xây như vậy. 8 Nghe tin ấy, vua rất đỗi kinh hoàng. Vua lâm bệnh liệt giường vì phiền não, lại cũng vì sự việc không diễn ra như lòng mong ước. 9 Vua nằm liệt như thế đã lâu, nỗi buồn cứ ngày đêm ray rứt. Tưởng như ngày chết đã gần kề, 10 vua cho vời bạn hữu đến và nói : “Tôi không thể chợp mắt, vì nỗi âu lo canh cánh bên lòng. 11 Tôi tự nhủ : Tại sao giờ đây tôi phải điêu đứng khổ sở như thế này ? Trước kia, khi đang cầm quyền, tôi hạnh phúc và được yêu mến biết bao ! 12 Nhưng bây giờ, nhớ lại thời ở Giê-ru-sa-lem, tôi đã lấy mọi vật dụng bằng bạc bằng vàng, đã sai người đi tiêu diệt dân cư ở miền Giu-đa mà không có lý do chính đáng. Hồi tưởng lại những hành vi tàn bạo đó, 13 tôi biết chắc rằng chính vì thế mà tôi gặp phải bao nhiêu tai biến, và giờ đây sắp phải chết nơi đất khách quê người vì buồn phiền vô hạn.”
Tin Mừng: Lc 20,27-40
Đức Chúa không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là Thiên Chúa của kẻ sống.
✠ Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
27 Khi ấy, có mấy người thuộc nhóm Xa-đốc đến gặp Đức Giê-su. Nhóm này chủ trương không có sự sống lại. 28 Mấy người ấy hỏi Đức Giê-su : “Thưa Thầy, ông Mô-sê có viết cho chúng ta điều luật này : Nếu anh hay em của người nào chết đi, đã có vợ mà không có con, thì người ấy phải lấy nàng, để sinh con nối dòng cho anh hay em mình. 29 Vậy nhà kia có bảy anh em trai. Người anh cả lấy vợ, nhưng chưa có con thì đã chết. 30 Người thứ hai, 31 rồi người thứ ba đã lấy người vợ goá ấy. Cứ như vậy, bảy anh em đều chết đi mà không để lại đứa con nào. 32 Cuối cùng, người đàn bà ấy cũng chết. 33 Vậy trong ngày sống lại, người đàn bà ấy sẽ là vợ ai, vì cả bảy đều đã lấy nàng làm vợ ?”
34 Đức Giê-su đáp : “Con cái đời này cưới vợ lấy chồng, 35 chứ những ai được xét là đáng hưởng phúc đời sau và sống lại từ cõi chết, thì không cưới vợ cũng chẳng lấy chồng. 36 Quả thật, họ không thể chết nữa, vì được ngang hàng với các thiên thần. Họ là con cái Thiên Chúa, vì là con cái sự sống lại. 37 Còn về vấn đề kẻ chết trỗi dậy, thì chính ông Mô-sê cũng đã cho thấy trong đoạn văn nói về bụi gai, khi ông gọi Đức Chúa là Thiên Chúa của tổ phụ Áp-ra-ham, Thiên Chúa của tổ phụ I-xa-ác, và Thiên Chúa của tổ phụ Gia-cóp. 38 Mà Người không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là Thiên Chúa của kẻ sống, vì đối với Người, tất cả đều đang sống.”
39 Bấy giờ có mấy người thuộc nhóm kinh sư lên tiếng nói : “Thưa Thầy, Thầy nói hay lắm.” 40 Thế là họ không dám chất vấn Người điều gì nữa.
SUY NIỆM:
SỰ SỐNG VĨNH HẰNG
Kính thưa quý ông bà và anh chị em!
Hôm nay, chúng ta cử hành Thánh lễ thứ bảy sau chúa nhật XXXIII thường niên.
Bài Tin Mừng quý ông bà và anh chị em vừa nghe được thánh Luca thuật lại nói về sự sống lại sau trong ngày sau hết. Trước những thắc mắc của những người thuộc nhóm Xa-đốc về sự sống lại, Chúa Giêsu đã trình bày những điểm chính yếu trong giáo lý của Chúa về tương lai của loài người sau cuộc sống trần gian này. Tất cả mọi người đều phải chết, đó là thân phận cực kỳ nghiệt ngã của loài người do hậu quả tất yếu của tội lỗi gây ra. Nhưng Thiên Chúa không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, mà là Thiên Chúa của kẻ sống. Bởi Thiên Chúa là Đấng hằng sống, và nhất là vì Thiên Chúa hằng yêu thương loài người, muốn cho loài người được chia sẻ cuộc sống vĩnh hằng của Thiên Chúa. Do đó, dù loài người đáng phải chết vì tội lỗi, nhưng Thiên Chúa đã sai Con Một giáng trần để cứu độ loài người. Nhờ đó, con người được giải thoát khỏi những hậu quả của tội lỗi là đau khổ và sự chết.
Như vậy đối với đức tin Kitô giáo, chúng ta chết không phải là hết. Nhưng chỉ là một sự biến đổi cần thiết từ cuộc sống hiện tại sang cuộc sống đời sau, từ thế giới đau khổ chóng qua, sang thế giới hạnh phúc vĩnh hằng. Chúa Giêsu đã khẳng định rằng: “Những ai được xét là là đáng hưởng phúc đời sau và sống lại từ cõi chết… thì họ không thể chết nữa và họ được ngang hàng với các thiên thần.”
Kính thưa cộng đoàn, phụng vụ Lời Chúa trong những tuần cuối năm phụng vụ mời gọi chúng ta đừng bao giờ quá bám víu vào những bảo đảm của đời sống vật chất. Vì tất cả đều biến đổi và qua đi. Trái lại, chúng ta hãy tích cực tìm kiếm và xây dựng đời sống vĩnh hằng bằng việc chuyên cần tham dự vào bàn tiệc Thánh Thể. Nhất là bằng thái độ lắng nghe và sống Lời Chúa theo gương mẫu của Đức Mẹ Maria. Amen.
Tu sĩ Phêrô Khanh Đinh Trung Láng, M.F