Mẹ Giáo Hội luôn tha thiết mời gọi tất cả các tín hữu cầu nguyện và có những việc làm thiết thực, những chứng nhân Tin Mừng thực thụ đi vào trong mối hiệp nhất Kitô giáo.

SUY NIỆM LỜI CHÚA THỨ NĂM SAU CN II TN B

 

Lời Chúa: 1Sm 18, 6-9; 19, 1-7; Mc 3, 7-12

 

Bài đọc 1: 1 Sm 18,6-9 ; 19,1-7

Vua Sa-un, cha tôi, đang tìm cách giết anh.

Bài trích sách Sa-mu-en quyển thứ nhất.

18 6 Ngày ấy, khi ông Đa-vít hạ được tên Phi-li-tinh trở về, thì phụ nữ từ hết mọi thành của Ít-ra-en kéo ra, ca hát múa nhảy, đón vua Sa-un, với trống con, với tiếng reo mừng và tiếng não bạt. 7 Phụ nữ vui đùa ca hát rằng :

“Vua Sa-un hạ được hàng ngàn,
ông Đa-vít hàng vạn.”

8 Vua Sa-un giận lắm, và bực mình vì lời ấy. Vua nói : “Người ta cho Đa-vít hàng vạn, còn ta thì họ cho hàng ngàn. Nó chỉ còn thiếu ngôi vua nữa thôi !” 9 Từ ngày đó về sau, vua Sa-un nhìn Đa-vít với con mắt ghen tị.

19 1 Vua Sa-un nói với ông Giô-na-than, con vua, và với toàn thể triều thần về ý định giết ông Đa-vít. Nhưng ông Giô-na-than, con vua Sa-un, lại rất có cảm tình với ông Đa-vít. 2 Ông Giô-na-than báo cho ông Đa-vít rằng : “Vua Sa-un, cha tôi, đang tìm cách giết anh. Vậy sáng mai anh hãy coi chừng, hãy ở nơi kín đáo và ẩn mình đi. 3 Phần tôi, tôi sẽ đi ra, sẽ đứng cạnh cha tôi trong cánh đồng, nơi anh đang trốn, tôi sẽ nói với cha tôi về anh. Thấy thế nào, tôi sẽ báo cho anh.”

4 Ông Giô-na-than gặp vua Sa-un, cha mình, và nói tốt cho ông Đa-vít. Ông nói với vua : “Xin đức vua đừng phạm tội hại tôi tớ ngài là Đa-vít, vì anh ấy đã không phạm tội hại ngài, và các hành động của anh là điều rất lợi cho ngài. 5 Anh đã liều mạng hạ tên Phi-li-tinh, và Đức Chúa đã thắng lớn để bảo vệ toàn thể Ít-ra-en. Ngài đã thấy và đã vui mừng. Vậy sao ngài lại phạm tội đổ máu vô tội, mà vô cớ giết Đa-vít ?” 6 Vua Sa-un nghe theo lời ông Giô-na-than, vua thề rằng : “Có Đức Chúa hằng sống, ta thề : nó sẽ không bị giết.” 7 Ông Giô-na-than gọi ông Đa-vít đến và thuật lại tất cả những điều ấy ; rồi dẫn ông Đa-vít đến với vua Sa-un, và ông Đa-vít lại phục vụ vua như trước.

 

Tin Mừng: Mc 3,7-12

Các thần ô uế kêu lên : Ông là Con Thiên Chúa. Nhưng Người cấm ngặt chúng không được tiết lộ Người.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.

7 Khi ấy, Đức Giê-su cùng với các môn đệ lui về phía Biển Hồ. Từ miền Ga-li-lê, người ta lũ lượt đi theo Người. Và từ miền Giu-đê, 8 từ Giê-ru-sa-lem, từ xứ I-đu-mê, từ vùng bên kia sông Gio-đan và vùng phụ cận hai thành Tia và Xi-đôn, người ta lũ lượt đến với Người, vì nghe biết những gì Người đã làm. 9 Người đã bảo các môn đệ dành sẵn cho Người một chiếc thuyền nhỏ, để khỏi bị đám đông chen lấn. 10 Quả thế, Người đã chữa lành nhiều bệnh nhân, khiến tất cả những ai có bệnh cũng đổ xô đến để sờ vào Người. 11 Còn các thần ô uế, hễ thấy Đức Giê-su, thì phủ phục trước mặt Người và kêu lên : “Ông là Con Thiên Chúa !” 12 Nhưng Người cấm ngặt chúng không được tiết lộ Người là ai.

 

SUY NIỆM:

DANH CHÍNH NGÔN THUẬN

Kính thưa quý ông bà và anh chị em!

Hôm nay, thứ Năm sau Chúa nhật II Thường Niên, Lời Chúa xoay quanh một nhân vật tầm cỡ mang tên Đức Giêsu. Từ miền Galilê, miền Giuđê, từ Giêrusalem, từ xứ Iđumê, vùng bên kia sông Giođan và vùng phụ cận hai thành Tia và Xi đôn… người ta lũ lượt kéo nhau đến với Đức Giêsu, bởi vì Người đã chữa lành nhiều bệnh nhân được khỏi bệnh.

Nguyễn Công Trứ đã nói: “Đã sinh ra trong trời đất, phải có danh gì với núi sông”. Thật vậy, hiện hữu trên trần gian, bất cứ ai cũng mong muốn tên tuổi của mình được người khác lưu tâm để ý. Tiền tài, địa vị, danh tiếng… là những khát vọng căn bản nơi con người. Bằng cách này hay cách khác, nhiều người “vật vã” tôi luyện, vượt qua gian khó để có được thành công hoặc chỉ cần một giây phút tỏa sáng “bất thường” cũng để lại tên tuổi cho người đời biết đến. Thậm chí, nhiều danh nhân còn được lịch sử ghi vào sổ sách. Bài Tin Mừng được thánh Máccô trình thuật đề cập đến Đức Giêsu, một thầy lang nổi tiếng, chuyên gia chữa trị các bệnh hoạn tật nguyền. Một vị lương y đúng nghĩa làm thỏa lòng dân chúng thời bấy giờ. Hơn thế, Đức Giêsu còn là một “bác sĩ” thuần túy, đặc trị các căn bệnh về tâm hồn. Đến độ, các thần ô uế, ma quỷ còn phải sấp mình dưới chân Đức Giêsu và tuyên xưng danh thánh, “Ông là Con Thiên Chúa”.

Tự bản chất, việc chữa lành nhiều bệnh nhân thì xuất phát từ lòng thương xót của Thiên Chúa. Ngang qua Đức Giêsu lịch sử, Thiên Chúa thi thố quyền năng và tình yêu của Ngài cho muôn dân. Những việc Ngài làm diễn tả yếu tính toàn năng, toàn thiện của Thiên Chúa. Nơi Đức Giêsu, danh thánh và tiếng nói của Thiên Chúa được con người đón nhận cách thán phục. Vì dưới gầm trời này, không một danh nào khác đã được ban cho nhân loại, để con người phải nhờ vào danh đó mà được cứu độ (Cv 4,12). Lời dạy của Đức Giêsu thì mới mẻ, cuốn hút, còn thầy dạy chính là chứng nhân Tin Mừng.

Hôm nay cũng là ngày khởi đầu tuần lễ cầu nguyện cho các Kitô hữu được hiệp nhất. Chỉ vì những tham vọng cá nhân mà Giáo Hội đã bị chia cắt, danh tiếng của Đức Giêsu bị lu mờ, biến dạng mỗi khi đời sống đức tin của chúng ta không giống với lời dạy của Tin Mừng. Mẹ Giáo Hội luôn tha thiết mời gọi tất cả các tín hữu cầu nguyện và có những việc làm thiết thực, những chứng nhân Tin Mừng thực thụ đi vào trong mối hiệp nhất Kitô giáo. Bởi vậy, chúng ta hãy luôn có cảm thức thuộc về Chúa và Giáo Hội. Đồng thời, chúng ta cố gắng sống theo những lời dạy của Tin Mừng, ngỏ hầu xứng đáng với danh hiệu Kitô hữu. Đây được xem là cách truyền giáo hữu hiệu nhất trong thời đại hôm nay. Amen.

 Tu sĩ Phaolô Trần Xuân Thương, M.F