Đức tin luôn là điều đảm bảo cho những gì chúng con hy vọng.

SUY NIỆM LỜI CHÚA THỨ BẢY SAU CN III TN – NĂM B

 

Lời Chúa: 2 Sm 12, 1-7a, 10-17; Mc 4, 35-41

 

Bài đọc 1: 2 Sm 12,1-7a.10-17

Tôi đắc tội với Đức Chúa.

Bài trích sách Sa-mu-en quyển thứ hai.

1 Một hôm, Đức Chúa sai ông Na-than đến với vua Đa-vít. Ông vào gặp vua và nói với vua :

“Có hai người ở trong cùng một thành,
một người giàu, một người nghèo.
2Người giàu thì có chiên dê và bò, nhiều lắm.
3Còn người nghèo chẳng có gì cả,
ngoài con chiên cái nhỏ độc nhất ông đã mua.
Ông nuôi nó, nó lớn lên ở bên ông, cùng với con cái ông,
nó ăn chung bánh với ông, uống chung chén với ông,
ngủ trong lòng ông : ông coi nó như một đứa con gái.
4Có khách đến thăm người giàu,
ông này tiếc của, không bắt chiên dê hay bò của mình
mà làm thịt đãi người lữ khách đến thăm ông.
Ông bắt con chiên cái của người nghèo
mà làm thịt đãi người đến thăm ông.”

5 Vua Đa-vít bừng bừng nổi giận với người ấy và nói với ông Na-than : “Có Đức Chúa hằng sống ! Kẻ nào làm điều ấy, thật đáng chết ! 6 Nó phải đền gấp bốn con chiên cái, bởi vì nó đã làm chuyện ấy và đã không có lòng thương xót.” 7a Ông Na-than nói với vua Đa-vít : “Kẻ đó chính là ngài ! 10 Đức Chúa phán thế này : Từ nay, gươm sẽ không bao giờ ngừng chém người nhà của ngươi, bởi vì ngươi đã khinh dể Ta và cướp vợ của U-ri-gia, người Khết, làm vợ ngươi.

11 “Đức Chúa phán thế này : Ta sắp dùng chính nhà của ngươi mà gây hoạ cho ngươi. Ta sẽ bắt những người vợ của ngươi trước mắt ngươi mà cho một người khác, và nó sẽ nằm với những người vợ của ngươi giữa thanh thiên bạch nhật. 12 Thật vậy, ngươi đã hành động lén lút, nhưng Ta, Ta sẽ làm điều ấy trước mặt toàn thể Ít-ra-en và giữa thanh thiên bạch nhật.”

13 Bấy giờ vua Đa-vít nói với ông Na-than : “Tôi đắc tội với Đức Chúa.” Ông Na-than nói với vua Đa-vít : “Về phía Đức Chúa, Người đã bỏ qua tội của ngài ; ngài sẽ không phải chết. 14 Thế nhưng vì trong việc này ngài đã cả gan khinh thị Đức Chúa, nên đứa trẻ ngài sinh được, chắc chắn sẽ phải chết.” 15 Rồi ông Na-than trở về nhà.

Đức Chúa đánh phạt đứa bé mà vợ ông U-ri-gia đã sinh ra cho vua Đa-vít, và nó bị bệnh nặng. 16 Vua Đa-vít cầu khẩn Thiên Chúa cho đứa trẻ, vua ăn chay nhiệm nhặt, và khi về nhà ngủ đêm thì nằm dưới đất. 17 Các kỳ mục trong nhà của vua nài nỉ xin vua trỗi dậy, nhưng vua không chịu và cũng chẳng ăn chút gì với họ.

 

Tin Mừng: Mc 4,35-41

Người này là ai, mà cả đến gió và biển cũng tuân lệnh ?

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.

35 Hôm ấy, khi chiều đến, Đức Giê-su nói với các môn đệ : “Chúng ta sang bờ bên kia đi !” 36 Bỏ đám đông ở lại, các ông chở Người đi, vì Người đang ở sẵn trên thuyền ; có những thuyền khác cùng theo Người. 37 Một trận cuồng phong nổi lên, sóng ập vào thuyền, đến nỗi thuyền đầy nước. 38 Trong khi đó, Đức Giê-su đang ở đàng lái, dựa đầu vào chiếc gối mà ngủ. Các môn đệ đánh thức Người dậy và nói : “Thầy ơi, chúng ta chết mất, Thầy chẳng lo gì sao ?” 39 Người thức dậy, ngăm đe gió, và truyền cho biển : “Im đi ! Câm đi !” Gió liền tắt, và biển lặng như tờ. 40 Rồi Người bảo các ông : “Sao nhát thế ? Anh em vẫn chưa có lòng tin sao ?” 41 Các ông sợ hãi kinh hoàng và nói với nhau : “Vậy người này là ai, mà cả đến gió và biển cũng tuân lệnh ?”

 

SUY NIỆM:

ĐỨC TIN BẢO ĐẢM CHO HY VỌNG

Kính thưa quý ông bà và anh chị em,

Đối diện trước sức mạnh của biển khơi con người luôn khiếp sợ. Đặc biệt, mỗi khi biển nổi sóng, bão dữ dội. Các môn đệ phải vật lộn với gió bão. Họ mất bình tĩnh và đánh thức Thầy bằng một lời trách móc: “Thưa Thầy, chúng con chết mất mà Thầy không quan tâm đến sao?" Ngược lại, Chúa Giêsu mắng các ông: “Sao nhát thế? Anh em vẫn chưa có lòng tin sao?” Chúa trách các môn đệ vì các ông đã cùng ăn và theo Thầy bấy lâu, chứng kiến nhiều phép lạ Thầy làm mà còn chưa có lòng tin. Chúa đe gió và phán với biển: “Hãy im đi, hãy lặng đi.” Tức thì gió ngừng biển lặng như tờ.

Mỗi chúng ta làm sao thiếu khỏi những sóng gió đời mình. Có khi, sóng gió ấy làm người kitô hữu thấy con thuyền cuộc đời chòng chành, mong manh; mà sao Chúa của mình vô cảm đến thế!

Mỗi người phải tìm sự vững chắc nhất trong chính cái mong manh, bấp bênh ấy. Khi ấy, mỗi kitô hữu hãy tin là Chúa đang ở cùng một con thuyền, cùng một lộ trình với mình. Ápraham, Thánh Vương Đavít đã tin vào Chúa, dù luôn bước đi trong giông bão. Đó là những chứng nhân đức tin to lớn để mỗi người suy gẫm và chiếu rọi về hành trình đức tin đời mình.

Lạy Chúa, xin ban cho chúng con một đức tin vững vàng trong đời sống xã hội ngày nay; để chúng con luôn tin Chúa đồng hành với mỗi người trong sóng gió cuộc đời. Đức tin luôn là điều đảm bảo cho những gì chúng con hy vọng. Amen.

Tu sĩ Paul Hoàng Ngọc Từ, M.F.