Xin cho chúng con biết sống tâm tình cậy tin vào Chúa để trong mọi nơi mọi lúc của cuộc sống, chúng con luôn gắn kết với Chúa và cùng với Chúa vững tiến đến bến bờ hạnh phúc muôn đời.

SUY NIỆM LỜI CHÚA THỨ HAI TRONG TUẦN IV THƯỜNG NIÊN NĂM B

 

Lời Chúa: Hr 11, 32-40; Mc 5, 1-20

 

Bài đọc 1: 2 Sm 15,13-14.30 ; 16,5-13a

Chúng ta chạy trốn khỏi Áp-sa-lôm. Cứ để Sim-y nguyền rủa nếu Đức Chúa bảo nó.

Bài trích sách Sa-mu-en quyển thứ hai.

15 13 Khi ấy, người đưa tin đến nói với vua Đa-vít : “Lòng người Ít-ra-en đã theo Áp-sa-lôm.” 14 Vua Đa-vít bảo toàn thể triều thần ở với vua tại Giê-ru-sa-lem : “Đứng lên ! Chúng ta chạy trốn đi, vì chúng ta sẽ không thoát được Áp-sa-lôm. Đi cho mau, kẻo chẳng mấy chốc nó đuổi kịp chúng ta, giáng tai hoạ xuống chúng ta và dùng lưỡi gươm giết dân thành.”

30 Vua Đa-vít lên dốc Cây Ô-liu, vừa lên vừa khóc, đầu trùm khăn, chân đi đất, và toàn dân đi với vua ai cũng đầu trùm khăn, vừa lên vừa khóc.

16 5 Khi vua Đa-vít đến Ba-khu-rim thì kìa có một người từ đó đi ra. Y thuộc cùng một thị tộc với nhà Sa-un, và tên là Sim-y, con ông Ghê-ra. Y vừa đi ra vừa nguyền rủa. 6 Y ném đá vào vua Đa-vít và tất cả bề tôi vua, mặc dầu có toàn thể quân đội và toàn thể các dũng sĩ ở bên phải và bên trái vua. 7 Sim-y nói thế này trong lời nguyền rủa của y : “Cút đi, cút đi, tên khát máu, thằng vô lại ! 8 Đức Chúa đã đổ xuống đầu mày tất cả máu của nhà Sa-un, người đã bị mày chiếm ngôi ; và Đức Chúa đã trao vương quyền vào tay Áp-sa-lôm, con mày. Và này, mày phải tai hoạ, vì mày là tên khát máu !” 9 Ông A-vi-sai, con bà Xơ-ru-gia, thưa với vua : “Tại sao thằng chó chết này dám nguyền rủa đức vua là chúa thượng tôi ? Xin cho tôi qua chặt đầu nó !” 10 Vua nói : “Chuyện của ta can gì đến các ngươi, hỡi các con bà Xơ-ru-gia ? Nếu nó nguyền rủa và nếu Đức Chúa bảo nó : ‘Hãy nguyền rủa Đa-vít’, thì ai dám hỏi : ‘Tại sao mày làm như thế ?’” 11 Vua Đa-vít nói với ông A-vi-sai và tất cả bề tôi : “Này con trai ta, do chính ta sinh ra, mà còn tìm hại mạng sống ta, huống chi là tên Ben-gia-min này ! Cứ để nó nguyền rủa, nếu Đức Chúa đã bảo nó. 12 May ra Đức Chúa sẽ đoái nhìn đến nỗi khổ cực của ta, và Đức Chúa sẽ trả lại cho ta hạnh phúc, thay vì lời nguyền rủa của nó hôm nay.” 13a Vua Đa-vít và người của vua tiếp tục đi trên đường.

 

Tin Mừng: Mc 5,1-20

Thần ô uế kia, xuất khỏi người này.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.

1 Khi ấy, Đức Giê-su và các môn đệ sang bờ bên kia Biển Hồ, đến vùng đất của dân Ghê-ra-sa. 2 Người vừa ra khỏi thuyền, thì từ đám mồ mả, có một kẻ bị thần ô uế ám liền ra đón Người. 3 Anh này thường sống trong đám mồ mả và không ai có thể trói anh ta lại được, dầu phải dùng đến cả xiềng xích. 4 Thật vậy, nhiều lần anh bị gông cùm và bị xiềng xích, nhưng anh đã bẻ gãy xiềng xích, và đập tan gông cùm. Và không ai có thể kiềm chế anh được. 5 Suốt đêm ngày, anh ta cứ ở trong đám mồ mả và trên núi đồi, tru tréo và lấy đá rạch mình. 6 Thấy Đức Giê-su tự đàng xa, anh ta chạy đến bái lạy Người 7 và kêu lớn tiếng rằng : “Lạy ông Giê-su, Con Thiên Chúa Tối Cao, chuyện tôi can gì đến ông ? Nhân danh Thiên Chúa, tôi van ông đừng hành hạ tôi !” 8 Thật vậy, Đức Giê-su đã bảo nó : “Thần ô uế kia, xuất khỏi người này !” 9 Người hỏi nó : “Tên ngươi là gì ?” Nó thưa : “Tên tôi là đạo binh, vì chúng tôi đông lắm.” 10 Nó khẩn khoản nài xin Người đừng đuổi chúng ra khỏi vùng ấy. 11 Ở đó có một bầy heo rất đông đang ăn bên sườn núi. 12 Đám thần ô uế nài xin Người rằng : “Xin sai chúng tôi đến nhập vào những con heo kia.” 13 Người cho phép. Chúng xuất khỏi người đó và nhập vào bầy heo. Cả bầy heo -chừng hai ngàn con- từ trên sườn núi lao xuống biển và chết ngộp dưới đó. 14 Các người chăn heo bỏ chạy, báo tin trong thành và thôn xóm. Thiên hạ đến xem việc gì đã xảy ra. 15 Họ đến cùng Đức Giê-su và thấy kẻ bị quỷ ám ngồi đó, ăn mặc hẳn hoi và trí khôn tỉnh táo - chính người này đã bị Đạo Binh quỷ nhập vào. Họ phát sợ. 16 Những người chứng kiến đã kể lại cho họ nghe việc đã xảy ra thế nào cho người bị quỷ ám và chuyện bầy heo. 17 Bấy giờ họ lên tiếng nài xin Người đi khỏi vùng đất của họ.

18 Khi Người xuống thuyền, thì kẻ trước kia đã bị quỷ ám nài xin được ở với Người. 19 Nhưng Người không cho phép, Người bảo : “Anh cứ về nhà với thân nhân, và thuật lại cho họ biết mọi điều Chúa đã làm cho anh, và Người đã thương xót anh như thế nào.” 20 Anh ta ra đi và bắt đầu rao truyền trong miền Thập Tỉnh tất cả những gì Đức Giê-su đã làm cho anh. Ai nấy đều kinh ngạc.

 

SUY NIỆM:

ĐƯỢC CỨU NHỜ TIN

Cộng đoàn phụng vụ rất thân mến!

Bài Tin Mừng hôm nay tường thuật lại việc Chúa Giêsu chữa cho một kẻ bị quỷ ám ở vùng đất Ghêrasa. Một con người thực đáng thương khi đã bị quỷ cầm tù, gông cùm đã nhiều năm, đến nỗi không ai có thể kiềm chế anh ta được. Thật vậy, sự nghiệt ngã của đời người này đã đẩy đưa anh phải sống chui sống lủi ở trong đám mồ mả và trên núi đồi. Có lẽ, anh ta chẳng bao giờ dám nghĩ về một tương lai sẽ tươi đẹp hơn khi anh đã hoàn toàn bị tước mất tình người và bị xa lánh với những người xung quanh. Trong cơn tuyệt vọng cùng cực như thế, ánh sáng và sức mạnh của Chúa đã xuất hiện. Chỉ thấy Chúa từ đàng xa, anh đã chạy đến và sụp lạy Người và ngay lập tức tên quỷ ô uế đã đeo bám xuất khỏi người anh.

Nhìn vào tình trạng của anh thanh niên hôm nay, mỗi người chúng ta cũng tự vấn, liệu trong con người mình có đang bị ma quỷ khống chế hay không? Hay chúng ta có đang chiều theo những dục vọng, đam mê thói đời để rồi gạt Chúa ra bên ngoài cuộc đời mình? Trong một xã hội đang chịu ảnh hưởng của chủ nghĩa thế tục thì con người rất dễ bị lôi kéo vào những trào lưu hưởng thụ, duy vật chất. Đó sẽ là cơ hội, là cửa ngõ để ma quỷ len lỏi vào trong đời sống của chúng ta. Sẽ thật cùng khốn cho chúng ta nếu như để cho ma quỷ kéo lê đời mình, phải nô lệ cho nó.

Dẫu vậy, chúng ta đừng thất vọng vì Chúa sẽ có muôn vàn cách thế để dẫn đưa chúng ta trở về nẻo chính đường ngay. Trong thư Hipri đã chỉ rõ rằng: “nhờ đức tin, họ chiến thắng các vương quốc và Thiên Chúa dự liệu cho ta một cái gì tốt hơn.” Hơn thế nữa, chính Chúa đã quả quyết: đức tin của con đã cứu chữa con.

Lạy Chúa, không phải điều gì lớn lao, xa vời nhưng là giá trị của đức tin, và trông cậy vào quyền năng của Chúa là con đường cứu chúng con khỏi những cám dỗ và những tình huống éo le của cuộc đời. Xin cho chúng con biết sống tâm tình cậy tin vào Chúa để trong mọi nơi mọi lúc của cuộc sống, chúng con luôn gắn kết với Chúa và cùng với Chúa vững tiến đến bến bờ hạnh phúc muôn đời. Amen.

Phêrô Trần Đức Hoàng, M.F