“Đức tin là đảm bảo cho điều ta hy vọng là bằng chứng cho điều ta không thấy” (Dt 11,1).
SUY NIỆM LỜI CHÚA LỄ THỨ BA SAU CHÚA NHẬT IV MC – NĂM B
Lời Chúa: Ed 47,1-9.12; Ga 5,1-3a.5-16
Bài đọc 1: Ed 47,1-9.12
Tôi đã thấy dòng nước từ cửa đông đền thờ tuôn ra, và tất cả những người được nước ấy thanh tẩy đều hưởng ơn cứu độ.
Bài trích sách ngôn sứ Ê-dê-ki-en.
1 Khi ấy, thiên sứ dẫn tôi trở lại phía cửa Đền Thờ, và này : có nước vọt ra từ dưới ngưỡng cửa Đền Thờ và chảy về phía đông, vì mặt tiền Đền Thờ quay về phía đông. Nước từ phía dưới bên phải Đền Thờ chảy xuống phía nam bàn thờ. 2 Người ấy đưa tôi ra theo lối cổng bắc và dẫn tôi đi vòng quanh theo lối bên ngoài, đến cổng ngoài quay mặt về phía đông, và này : nước từ phía bên phải chảy ra. 3 Người ấy đi ra phía đông, tay cầm dây đo, đo năm trăm thước rồi dẫn tôi đi qua nước : nước ngập đến mắt cá chân. 4 Người ấy đo năm trăm thước nữa rồi dẫn tôi đi qua nước : nước ngập đến đầu gối. Người ấy lại đo năm trăm thước nữa rồi dẫn tôi đi qua nước : nước ngập đến ngang lưng. 5 Người ấy còn đo năm trăm thước nữa : đó là một con sông, tôi không thể đi qua được vì nước đã dâng cao, khiến không thể đi qua mà chỉ bơi mới được thôi. 6 Người ấy bảo tôi : “Ngươi có thấy không, hỡi con người ?” Rồi người ấy dẫn tôi trở lại bờ sông. 7 Khi tôi trở lại, thì này : có rất nhiều cây cối ở hai bên bờ sông. 8 Người ấy bảo tôi : “Nước này chảy về miền đất phía đông, xuống vùng A-ra-ba, rồi đổ ra biển Chết và làm cho nước biển hoá lành. 9 Sông chảy đến đâu thì mọi sinh vật lúc nhúc ở đó sẽ được sống. Sẽ có rất nhiều cá, vì nước này chảy tới đâu, thì nó chữa lành ; sông này chảy đến đâu, thì ở đó có sự sống. 12 Trên hai bờ sông sẽ mọc lên mọi giống cây ăn trái, lá không bao giờ tàn, trái không bao giờ hết : mỗi tháng các cây đó sẽ sinh trái mới nhờ có nước chảy ra từ thánh điện. Trái dùng làm lương thực còn lá để làm thuốc.”
Tin Mừng: Ga 5,1-3a.5-16
Người ấy liền được khỏi bệnh.
✠ Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.
1 Nhân một dịp lễ của người Do-thái, Đức Giê-su lên Giê-ru-sa-lem. 2 Tại Giê-ru-sa-lem, gần Cửa Chiên, có một hồ nước, tiếng Híp-ri gọi là Bết-da-tha. Hồ này có năm hành lang. 3a Nhiều người đau ốm, đui mù, què quặt, bất toại nằm la liệt. 5 Ở đó, có một người đau ốm đã ba mươi tám năm. 6 Đức Giê-su thấy anh ta nằm đấy và biết anh sống trong tình trạng đó đã lâu, thì nói : “Anh có muốn khỏi bệnh không ?” 7 Bệnh nhân đáp : “Thưa Ngài, khi nước khuấy lên, không có người đem tôi xuống hồ. Lúc tôi tới đó, thì đã có người khác xuống trước mất rồi !” 8 Đức Giê-su bảo : “Anh hãy trỗi dậy, vác chõng mà đi !” 9 Người ấy liền được khỏi bệnh, vác chõng và đi được.
Hôm đó lại là ngày sa-bát. 10 Người Do-thái mới nói với kẻ được khỏi bệnh : “Hôm nay là ngày sa-bát, anh không được phép vác chõng !” 11 Nhưng anh đáp : “Chính người chữa tôi khỏi bệnh đã nói với tôi : ‘Anh hãy vác chõng mà đi !’” 12 Họ hỏi anh : “Ai là người đã bảo anh: ‘Vác chõng mà đi’ ?” 13 Nhưng người đã được khỏi bệnh không biết là ai. Quả thế, Đức Giê-su đã lánh đi, vì có đám đông ở đấy. 14 Sau đó, Đức Giê-su gặp người ấy trong Đền Thờ và nói : “Này, anh đã được khỏi bệnh. Đừng phạm tội nữa, kẻo lại phải khốn hơn trước !” 15 Anh ta đi nói với người Do-thái : Đức Giê-su là người đã chữa anh khỏi bệnh. 16 Do đó, người Do-thái chống đối Đức Giê-su, vì Người hay chữa bệnh ngày sa-bát.
SUY NIỆM:
KHAO KHÁT
Kính thưa quý ông bà và anh chị em!
Hôm nay, Giáo Hội cử hành lễ thứ ba sau Chúa nhật IV mùa chay .
Bài Tin Mừng hôm nay, thuật lại cho chúng ta về việc Chúa Giêsu chữa bệnh cho một người đau ốm bất toại bằng quyền năng của Ngài. Cuộc sống đau khổ của ông đã bị vùi dập vào sự thất vọng của cuộc sống, ông khao khát nhưng không được, muốn bước xuống hồ nước nhưng bị người khác xuống trước mất, không chỉ một lần mà nhiều lần, bởi bệnh tật của ông không thể đi nhanh hơn người khác và cũng không có một ai giúp đỡ để đem ông xuống đó. Ông tin rằng, khi nước khuấy lên nếu có ai xuống trước thì được cứu chữa, một niềm tin mang sự mong chờ và khao khát được xuống khi nước được khuấy lên. Nhưng mọi thứ như tan vỡ và bất lực, vì bệnh tật không đi được, bất lực vì tình yêu con người không còn gần gũi như các điều luật dạy. Đứng trước niềm tin bị thất vọng cuộc sống của ông như không hề có một sự xác tín nào về những người xung quanh.
Chúa Giêsu đến, biết trước tình trạng của anh Ngài hỏi ông “Anh có muốn khỏi bệnh không” (Ga 5, 6). Trước câu hỏi như thế lòng ông khao khát vô cùng, nhưng ông không trả lời có hay không, ông chỉ nói đến sự thiếu vắng bác ái, và nói đến sự bất lực của chính bản thân mình. Dường như, ông cũng chẳng tin vào những người qua đường mà ông không biết đến. Chắc có lẽ, rất nhiều người qua đường hỏi ông câu này nhiều lần rồi nhưng sự mong chờ vẫn là bất toại và thất vọng. “Anh hãy chỗi dậy, vác chõng mà đi”, một mệnh lệnh phá tan mọi hoài nghi, phá tan sự thất vọng của ông mở ra cho ông con đường đi lên. Đây là một dấu hiệu quyền năng thật sự. Người chỗi dậy giống như một phản xạ tự nhiên, một khát vọng được hiện tỏ. Vì suốt cuộc đời nằm la liệt, đứng dậy bước chõng mà đi, như không biết việc gì xảy ra cho mình.
Kính thưa quý ông bà và anh chị em.
Bài Tin Mừng hôm nay để lại cho chúng ta một bài học cho đời sống đức tin. Trong đức tin cần có sự khao khát ước muốn tìm kiếm Chân Lý, sự khao khát đó giúp con người vượt qua mọi khó khăn cuộc sống, vượt qua mọi thất vọng để hướng tới một tình yêu vô vị lợi như lời thánh Phaolô nói “Đức tin là đảm bảo cho điều ta hy vọng là bằng chứng cho điều ta không thấy” (Dt 11,1). Qua đó, người kitô hữu muốn bước theo đường Chân Lý, cần phó thác cuộc đời mình cho Thiên Chúa, phó thác vào sự quan phòng của Ngài vì “Ngài cho mặt trời chiếu soi trên kẻ công chính cũng như người bất lương” (Mt 5,45). Amen.
Tu sĩ Giuse Trương Văn Hồng, M.F.