Chúa vẫn lên tiếng mời gọi con, hướng dẫn dạy bảo con.

SUY NIỆM TIN MỪNG THỨ 6 TUẦN BÁT NHẬT PHỤC SINH

 

LỜI CHÚA: Ga: 21, 1-14

 

Bài đọc 1: Cv 4,1-12

Không có một danh nào khác, để chúng ta phải nhờ vào danh đó mà được cứu độ.

Bài trích sách Công vụ Tông Đồ.

1 Một hôm, ông Phê-rô và ông Gio-an còn đang nói với dân chúng, thì có các tư tế, viên lãnh binh Đền Thờ, và các người thuộc nhóm Xa-đốc kéo đến. 2 Họ bực tức vì các ông giảng dạy cho dân và dựa vào trường hợp Đức Giê-su mà loan báo kẻ chết sẽ sống lại. 3 Họ bắt hai ông và tống ngục cho đến ngày hôm sau, vì trời đã về chiều. 4 Nhưng trong đám người nghe lời giảng, có nhiều kẻ đã tin theo, chỉ riêng số đàn ông đã lên đến chừng năm ngàn.

5 Hôm sau, các thủ lãnh Do-thái, các kỳ mục và kinh sư họp nhau tại Giê-ru-sa-lem. 6 Có cả thượng tế Kha-nan, các ông Cai-pha, Gio-an, A-lê-xan-đê và mọi người trong dòng họ thượng tế. 7 Họ cho điệu hai Tông Đồ ra giữa hội đồng và tra hỏi : “Nhờ quyền năng nào hay nhân danh ai mà các ông làm điều ấy ?” 8 Bấy giờ, ông Phê-rô được đầy Thánh Thần, liền nói với họ : “Thưa quý vị thủ lãnh trong dân và quý vị kỳ mục, 9 hôm nay chúng tôi bị thẩm vấn về việc lành chúng tôi đã làm cho một người tàn tật, về cách thức người ấy đã được cứu chữa. 10 Vậy xin tất cả quý vị và toàn dân Ít-ra-en biết cho rằng : nhân danh chính Đức Giê-su Ki-tô, người Na-da-rét, Đấng mà quý vị đã đóng đinh vào thập giá, và Thiên Chúa đã làm cho trỗi dậy từ cõi chết, chính nhờ Đấng ấy mà người này được lành mạnh ra đứng trước mặt quý vị. 11 Đấng ấy là tảng đá mà quý vị là thợ xây loại bỏ, chính tảng đá ấy lại trở nên đá tảng góc tường. 12 Ngoài Người ra, không ai đem lại ơn cứu độ ; vì dưới gầm trời này, không có một danh nào khác đã được ban cho nhân loại, để chúng ta phải nhờ vào danh đó mà được cứu độ.”

 

Tin Mừng: Ga 21,1-14

Đức Giê-su đến, cầm lấy bánh trao cho môn đệ ; rồi cá, Người cũng làm như vậy.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.

1 Khi ấy, Đức Giê-su lại tỏ mình ra cho các môn đệ ở Biển Hồ Ti-bê-ri-a. Người tỏ mình ra như thế này. 2 Ông Si-môn Phê-rô, ông Tô-ma gọi là Đi-đy-mô, ông Na-tha-na-en người Ca-na miền Ga-li-lê, các người con ông Dê-bê-đê và hai môn đệ khác nữa, tất cả đang ở với nhau. 3 Ông Si-môn Phê-rô nói với các ông : “Tôi đi đánh cá đây.” Các ông đáp : “Chúng tôi cùng đi với anh.” Rồi mọi người ra đi, lên thuyền, nhưng đêm ấy họ không bắt được gì cả.

4 Khi trời đã sáng, Đức Giê-su đứng trên bãi biển, nhưng các môn đệ không nhận ra đó chính là Đức Giê-su. 5 Người nói với các ông : “Này các chú, không có gì ăn ư ?” Các ông trả lời : “Thưa không.” 6 Người bảo các ông : “Cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền đi, thì sẽ bắt được cá.” Các ông thả lưới xuống, nhưng không sao kéo lên nổi, vì lưới đầy những cá. 7 Người môn đệ được Đức Giê-su thương mến nói với ông Phê-rô : “Chúa đó !” Vừa nghe nói “Chúa đó !”, ông Si-môn Phê-rô vội khoác áo vào vì đang ở trần, rồi nhảy xuống biển. 8 Các môn đệ khác chèo thuyền vào bờ kéo theo lưới đầy cá, vì các ông không xa bờ lắm, chỉ cách vào khoảng gần một trăm thước.

9 Bước lên bờ, các ông nhìn thấy có sẵn than hồng với cá đặt ở trên, và có cả bánh nữa. 10 Đức Giê-su bảo các ông : “Đem ít cá mới bắt được tới đây !” 11 Ông Si-môn Phê-rô lên thuyền, rồi kéo lưới vào bờ. Lưới đầy những cá lớn, đếm được một trăm năm mươi ba con. Cá nhiều như vậy mà lưới không bị rách. 12 Đức Giê-su nói : “Anh em đến mà ăn !” Không ai trong các môn đệ dám hỏi “Ông là ai ?”, vì các ông biết rằng đó là Chúa. 13 Đức Giê-su đến, cầm lấy bánh trao cho các ông ; rồi cá, Người cũng làm như vậy. 14 Đó là lần thứ ba Đức Giê-su tỏ mình ra cho các môn đệ, sau khi trỗi dậy từ cõi chết.

 

SUY NIỆM:

SỰ HIỆN DIỆN CỦA CHÚA GIÊ-SU

Trình thuật Tin Mừng hôm nay, tường thuật việc Chúa Giê-su hiện ra cho các tông đồ trên biển hồ Tibêria. Sau khi Đức Giê-su sống lại, Người hiện ra cho các môn đệ ở biển hồ Ti-bê-ri-a. Tuy nhiên, các môn đệ không nhận ra Người ngay lập tức. Đức Giê-su hỏi các môn đệ: “Có gì ăn không?” Các môn đệ trả lời rằng không có gì. Đức Giê-su bảo các môn đệ thả lưới xuống bên phải thuyền để bắt cá. Khi kéo lưới lên, họ bắt được nhiều cá lớn. Đức Giê-su tỏ mình ra cho các môn đệ bằng việc cầm lấy bánh và cá, giống như lần thứ ba Người tỏ mình ra sau khi trỗi dậy từ cõi chết. Điều này làm cho các môn đệ nhớ về những khoảnh khắc quan trọng trong cuộc sống của họ với Đức Giê-su.

Chúa Giê-su đã chiến thắng cái chết và trở lại với cuộc sống. Điều này cho thấy quyền năng của Người. Sự sống lại của Chúa Giê-su mang lại hy vọng cho chúng ta. Nó cho thấy rằng cái chết không phải là điểm cuối cùng, mà có một cuộc sống mới đang chờ đợi. Chúng ta có thể tin tưởng vào sự sống lại và hy vọng vào một tương lai tốt đẹp. Chúa Giê-su đã sống lại không chỉ để chứng minh quyền năng của Người, mà còn để thể hiện tình thương vô biên của Người đối với chúng ta. Người đã chịu đau khổ và chết cho tội lỗi của chúng ta, để chúng ta có thể được sống lại trong tình thương của Người. Sự sống lại của Chúa Giê-su là lời hứa vĩnh hằng cho chúng ta. Nó khẳng định rằng chúng ta có một tương lai không bao giờ bị mất đi, nơi mà chúng ta sẽ được sống với Người đời đời.

Trong dòng đời mưu sinh, lắm lúc chúng ta không cảm nhận được sự hiện diện của Chúa bên cạnh, nhưng Chúa Giê-su luôn ở bên cạnh chúng ta, sẵn sàng cung cấp cho chúng ta những điều chúng ta cần. Chúng ta phải tin Chúa Giêsu Phục Sinh đang hiện trong Giáo Hội và trong cuộc sống mỗi người. Khi ta tin tưởng làm theo lời Chúa dạy, Chúa sẽ làm cho mọi việc được thành công. Lạy Chúa, xin cho con luôn biết lắng nghe và can trường phó thác sống theo Lời Chúa, trong lúc gặp may mắn cũng như lúc gian nan trong đêm tối của cuộc đời. Chúa vẫn lên tiếng mời gọi con, hướng dẫn dạy bảo con. Xin đừng để những nỗi đau, những day dứt, những hoang mang, những thất bại làm át đi tiếng nói yêu thương của Chúa. Xin đừng để con vì chạy theo những đam mê hoặc những lôi cuốn của cuộc đời, mà lòng trí trở nên tối tăm không còn nhận ra sự hiện diện của Chúa.

Tu sĩ Giuse Nguyễn Đình Sáng, M.F.