Tin Mừng hôm nay mời gọi mỗi người hãy có lòng quảng đại, vị tha, hãy lấy tha nhân làm gốc để từ đó những điều chúng ta làm chính là hành trang cho chúng ta tiến về quê trời.

SUY NIỆM LỜI CHÚA THỨ HAI SAU CN XVII – NĂM B

 

LỜI CHÚA: Gl 1, 6-12 ; Lc 10, 25-37

 

Bài đọc 1: Gl 1, 6-12

“Tin Mừng do tôi rao giảng không phải thuộc về loài người, nhưng là do Ðức Giêsu Kitô mạc khải”.

Trích thư Thánh Phalô Tông đồ gửi tín hữu Galata.

Anh em thân mến, tôi ngạc nhiên thấy anh em thay lòng đổi dạ chóng như thế đối với Ðấng đã kêu gọi anh em thông phần vào ân sủng của Ðức Kitô, để anh em quay sang một tin mừng khác: Tin mừng khác làm gì có, chỉ có những kẻ phá rối anh em và muốn anh em đảo lộn Tin Mừng của Ðức Kitô. Nhưng cho dù chúng tôi, hay một thiên thần nào từ trời đến giảng tin mừng khác với Tin Mừng chúng tôi đã rao giảng cho anh em, thì người đó bị chúc dữ. Như chúng tôi đã nói trước, và giờ đây tôi xin nói lại rằng: Nếu ai trong anh em rao giảng cho anh em Tin Mừng khác hơn điều anh em đã lãnh nhận, thì người đó bị chúc dữ.

Giờ đây, tôi phải làm vừa lòng người ta hay là Thiên Chúa? Nào có phải tôi tìm cách làm vừa lòng người ta sao? Nếu tôi còn làm vừa lòng thiên hạ, thì tôi không phải là đầy tớ của Ðức Kitô.

Anh em thân mến, tôi cho anh em biết rằng Tin Mừng do tôi rao giảng không phải thuộc về loài người, vì tôi không nhận cũng không học với loài người, nhưng là do Ðức Giêsu Kitô mạc khải.

Ðó là lời Chúa.

 

Tin Mừng: Lc 10, 25-37

25 Và này có người thông luật kia đứng lên hỏi Đức Giê-su để thử Người rằng: “Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp?” 26 Người đáp: “Trong Luật đã viết gì? Ông đọc thế nào?”

27 Ông ấy thưa: “Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết sức lực, và hết trí khôn ngươi, và yêu mến người thân cận như chính mình.” 28 Đức Giê-su bảo ông ta: “Ông trả lời đúng lắm. Cứ làm như vậy là sẽ được sống.”

29 Nhưng ông ấy muốn chứng tỏ là mình có lý, nên mới thưa cùng Đức Giê-su rằng: “Nhưng ai là người thân cận của tôi?” 30 Đức Giê-su đáp: “Một người kia từ Giê-ru-sa-lem xuống Giê-ri-khô, dọc đường bị rơi vào tay kẻ cướp. Chúng lột sạch người ấy, đánh nhừ tử, rồi bỏ đi, để mặc người ấy nửa sống nửa chết.

31 Tình cờ, có thầy tư tế cũng đi xuống trên con đường ấy. Trông thấy người này, ông tránh qua bên kia mà đi. 32 Rồi cũng thế, một thầy Lê-vi đi tới chỗ ấy, cũng thấy, cũng tránh qua bên kia mà đi.

33 Nhưng một người Sa-ma-ri kia đi đường, tới ngang chỗ người ấy, cũng thấy, và chạnh lòng thương. 34 Ông ta lại gần, lấy dầu lấy rượu đổ lên vết thương cho người ấy và băng bó lại, rồi đặt người ấy trên lưng lừa của mình, đưa về quán trọ mà săn sóc.

35 Hôm sau, ông lấy ra hai quan tiền, trao cho chủ quán và nói: “Nhờ bác săn sóc cho người này, có tốn kém thêm bao nhiêu, thì khi trở về, chính tôi sẽ hoàn lại bác.” 36 Vậy theo ông nghĩ, trong ba người đó, ai đã tỏ ra là người thân cận với người đã bị rơi vào tay kẻ cướp?”

37 Người thông luật trả lời: “Chính là kẻ đã thực thi lòng thương xót đối với người ấy.” Đức Giê-su bảo ông ta: “Ông hãy đi, và cũng hãy làm như vậy.”

 

 

SUY NIỆM:

TÌNH YÊU VỚI THA NHÂN

Kính thưa cộng đoàn phụng vụ.

Con người là lữ khách đang độc hành trên bước đường tìm kiếm chân lý, trên hành trình đó con người gặp không ít những gian truân khốn khó. Hành trình đó được chia ra nhiều chặng. Trên mỗi chặng sẽ gặp những biến cố khác nhau. Và hôm nay đây trong tin mừng Chúa mời gọi chúng ta dừng lại để chiêm ngắm lại hình ảnh của chúng ta, để rồi mỗi người có cơ hội  nhìn lại hành trình sống của bản thân. Cách mà mỗi người đón nhận tha nhân, qua dụ ngôn “người Sa-ma-ri nhân hậu” (x. Lc 10, 33-37).

Quả thực, trong cuộc sống con người đang phải đối diện với những thách đố mang tính thời đại, những thách đố này làm cho con người đánh mất đi căn tính của Kitô hữu đó là: Sống bác ai yêu thương mọi người như Chúa Giêsu đã dạy: “Anh em hãy yêu thương nhau như thầy đã yêu thương anh em”(Ga 15, 12). Khi sinh ra mỗi người đều mang trong mình một sứ mệnh riêng nhưng tất cả những sứ mệnh đó đều quy hướng về tình yêu đó là yêu Thiên Chúa và yêu tha nhân.

Trong trình thuật Tin Mừng hôm nay, chúng ta thấy hình ảnh người Sa-ma-ri đã dừng lại bên vệ đường để cứu giúp người bị nạn, trong khi đó có những người khác đi qua chỗ người bị nạn mà không mảy may gì. Từ hình ảnh đó chúng ta thử nhìn và hỏi bản thân xem liệu chúng ta đang là hình ảnh người Sa-ma-ri hay là thầy Tư tế. Liệu rằng, chúng ta đã làm được như người Sa-ma-ri hay chưa, hay là những điều chúng ta được học được biết đều đang nằm trên những trang giấy hay dừng lại ở trên môi trên miệng. Những lúc chúng ta dừng lại để giúp người khác là chính lúc đó bản thân đang giúp chính mình và hơn nữa đang thực thi thánh ý của Thiên Chúa.

Một lần nữa, Tin Mừng hôm nay mời gọi mỗi người hãy có lòng quảng đại, vị tha, hãy lấy tha nhân làm gốc để từ đó những điều chúng ta làm chính là hành trang cho chúng ta tiến về quê trời.

Lạy Chúa, Chúng con đang sống trong xã hội khi mà “văn hóa sự chết” lan tràn. Điều đó ảnh hưởng không nhỏ đến con người ngày nay, xin Chúa trao ban Thánh Thần xuống trên chúng con để chúng con thực thi lòng thương xót của Chúa mỗi ngày. Xin Chúa cho chúng con ra đi và làm những điều như Chúa dạy. Amen.

Tu sĩ Phêrô Nguyễn Văn Ngọc, M.F.