Con cái đời này thật sự “khôn khéo” hơn rất nhiều so với con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại. Họ biết tận dụng khả năng và tri thức của mình một cách tối đa để nâng cao chất lượng cuộc sống.

Suy Niệm Lời Chúa - Thứ Sáu Sau Chúa Nhật XXXI TN Năm B

 

Lời Chúa: Pl 3,17-4,1; Lc 16,1-8

 

Bài đọc 1: Pl 3,17 - 4,1

Chúng ta mong đợi Đấng cứu độ chúng ta. Người sẽ biến đổi thân xác yếu hèn của chúng ta nên giống thân xác vinh hiển của Người.

Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Phi-líp-phê.

17 Thưa anh em, xin hãy cùng nhau bắt chước tôi, và chăm chú nhìn vào những ai sống theo gương chúng tôi để lại cho anh em. 18 Vì, như tôi đã nói với anh em nhiều lần, và bây giờ tôi phải khóc mà nói lại, có nhiều người sống đối nghịch với thập giá Đức Ki-tô : 19 chung cục là họ sẽ phải hư vong. Chúa họ thờ là cái bụng, và cái họ lấy làm vinh quang lại là cái đáng hổ thẹn. Họ là những người chỉ nghĩ đến những sự thế gian. 20 Còn chúng ta, quê hương chúng ta ở trên trời, và chúng ta nóng lòng mong đợi Đức Giê-su Ki-tô từ trời đến cứu chúng ta. 21 Người có quyền năng khắc phục muôn loài, và sẽ dùng quyền năng ấy mà biến đổi thân xác yếu hèn của chúng ta nên giống thân xác vinh hiển của Người.

1 Bởi vậy, hỡi anh em thân mến lòng tôi hằng tưởng nhớ, anh em là niềm vui, là vinh dự của tôi. Anh em rất thân mến, anh em hãy kết hợp với Chúa mà sống vững vàng như vậy.

 

Tin Mừng: Lc 16,1-8

Con cái đời này khôn khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

1 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Một nhà phú hộ kia có một người quản gia. Người ta tố cáo với ông là anh này đã phung phí của cải nhà ông. 2 Ông mới gọi anh ta đến mà bảo : ‘Tôi nghe người ta nói gì về anh đó ? Công việc quản lý của anh, anh tính sổ đi, vì từ nay anh không được làm quản gia nữa !’ 3 Người quản gia liền nghĩ bụng : ‘Mình sẽ làm gì đây ? Vì ông chủ đã cất chức quản gia của mình rồi. Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi. 4 Mình biết phải làm gì rồi, để sau khi mất chức quản gia, sẽ có người đón rước mình về nhà họ !’

5 “Anh ta liền cho gọi từng con nợ của chủ đến, và hỏi người thứ nhất : ‘Bác nợ chủ tôi bao nhiêu vậy ?’ 6 Người ấy đáp : ‘Một trăm thùng dầu ô-liu.’ Anh ta bảo : ‘Bác cầm lấy biên lai của bác đây, ngồi xuống mau, viết năm chục thôi.’ 7 Rồi anh ta hỏi người khác : ‘Còn bác, bác nợ bao nhiêu vậy ?’ Người ấy đáp : ‘Một ngàn giạ lúa.’ Anh ta bảo : ‘Bác cầm lấy biên lai của bác đây, viết lại tám trăm thôi.’

8 “Và ông chủ khen tên quản gia bất lương đó đã hành động khôn khéo. Quả thế, con cái đời này khôn khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại.”

 

SUY NIỆM:

Khôn – Khéo

Kính thưa quý ông bà và anh chị em!

Tin mừng theo thánh Luca hôm nay thuật lại cho chúng ta hình ảnh một người quản gia đầy khôn ngoan và khéo léo trong cung cách làm việc. Khi biết từ nay mình không được làm quản gia cho ông chủ nữa, ông đã kêu từng con nợ của chủ đến và bắt họ khai khống số nợ hiện tại với chủ, với mong muốn sau này khi ông mất chức quản gia thì sẽ được một trong số những người ông đang giúp đỡ đây mời về làm quản gia nhà họ. Thế nhưng, sự khôn khéo ấy của ông đã biến ông trở thành kẻ bất lương đối với chủ.

Với trách nhiệm của một người quản gia, đáng lý ra anh ta phải biết quán xuyến công việc của chủ mình một cách tốt đẹp, phải làm sao đem về nhiều nguồn lợi nhất cho chủ của mình. Anh ta đã không làm được điều đó đã đành, ngược lại còn làm phung phí tài sản của ông chủ. Nếu anh ta nhận ra lỗi lầm của mình, hối lỗi trước mặt chủ và cố gắng sửa sai thì có lẽ anh đã không bị cắt chức. Đằng này, anh còn ỷ lại sự thông minh của mình và tiếp tục làm điều sai trái, bất chấp gây thêm những thiệt hại lớn hơn trước kia cho chủ.

Ông bà và anh chị em rất thân mến,

Chắc hẳn trong cuộc sống thường ngày, không ít lần, chúng ta bắt gặp hình bóng của anh quản gia kể trên ở đâu đó. Có thể là bóng dáng của một giám đốc, một quản lý, một nhân viên hay một người thợ nào đó, … cũng đang dùng sự “khôn lỏi” và “khéo léo” của mình nhằm chuộc lợi cho bản thân, bất chấp những thiệt hại sẽ xảy đến cho chủ hoặc những người xung quanh. Hình ảnh đó ắt hẳn sẽ để lại trong tâm trí chúng ta cái nhìn thiếu thiện cảm về những người làm ở những cương vị kể trên, hoặc làm chúng ta mất dần niềm tin vào những người xung quanh, đó là điều khó tránh khỏi. Thế nhưng, chúng ta phải biết rằng, đó chỉ là phần nổi của tảng băng. Bởi, vẫn còn đó rất nhiều cá nhân, tập thể và cộng đoàn, đang cố gắng nỗ lực từng ngày nhằm tạo ra một môi trường làm việc đầy sự năng động, sáng tạo, công minh và công bằng. Trong môi trường ấy không thiếu những người sẵn sàng hy sinh lợi ích cá nhân vì lợi ích của người khác hay của tập thể.

Cuối cùng, chúng ta phải chân nhận rằng, con cái đời này thật sự “khôn khéo” hơn rất nhiều so với con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại. Họ biết tận dụng khả năng và tri thức của mình một cách tối đa để nâng cao chất lượng cuộc sống. Ước gì sự “khôn khéo” mà họ có là sự khôn khéo mang nghĩa tích cực và trong sáng, sự khôn khéo ấy không gây tổn hại ai, không làm mất quyền lợi của ai, nhưng còn đem lại lợi ích cho nhiều người.

Tu sĩ Giuse Lê Ngọc Minh, M.F.