
- Lượt xem: 1787
- Người Đăng Bài: banbientap
“Chúng ta có thể dấn bước, mạnh dạn có sáng kiến, đến với người khác, tìm kiếm những người sa ngã, đứng ở các ngả đường để đón mời những người bị gạt ra bên lề”.
“Chúng ta có thể dấn bước, mạnh dạn có sáng kiến, đến với người khác, tìm kiếm những người sa ngã, đứng ở các ngả đường để đón mời những người bị gạt ra bên lề”.
Xin cho con tập yêu những dang dở của chính con, để con thấy mình thật bất toàn và từ đó con có thể yêu thương mọi người, chấp nhận sự yếu đuối nơi người khác.
Nếu ân sủng là khởi điểm cho niềm vui nội tâm thiêng liêng thì niềm vui nội tâm là nền tảng phát xuất sự vui vẻ qua lời nói, cử chỉ bên ngoài.
Chính từ ân sủng tuôn trào niềm vui, phác hoạ đời sống người Thừa Sai Đức Tin. Người Thừa Sai Đức Tin là người của niềm vui. Để từ đó, niềm vui đích thực là hoa trái của đời sống ân sủng được sống trong đức tin.
Cuộc sống của con người là một chuỗi tương quan và “không ai là một hòn đảo”. Ngay từ nguyên thủy, con người chúng ta đã biết quây quần bên nhau để sống thành cộng đồng. Mỗi cộng đồng tạo nên những nét riêng biệt với các cộng đồng khác và nó giúp nhau thăng tiến về mọi mặt trong cuộc sống.
Nó nhìn thấy sâu thẳm bên trong đôi mắt mẹ ánh lên niềm hi vọng tha thiết về nó. Nó cảm thấy đỡ lạnh hơn. Dường như, ánh mắt trìu mến, ấm áp của mẹ nó đã làm nó quên đi cơn lạnh trong người.
"CẦU NGUYỆN CHO MỐI LIÊN HỆ CỦA CHÚNG TA VỚI TẤT CẢ TẠO VẬT"
Chúng ta hãy cầu nguyện để với cảm hứng của thánh Phanxicô, giúp chúng ta có kinh nghiệm về sự phụ thuộc lẫn nhau giữa các tạo vật, được Thiên Chúa yêu thương và xứng đáng được yêu mến và tôn trọng.
We have 239 guests and no members online