Hãy bước vào khi còn có thể! Đừng chờ đến khi cánh cửa đóng lại mới gõ, vì lúc ấy, nó sẽ không mở nữa!

SUY NIỆM TIN MỪNG - CHÚA NHẬT III MÙA CHAY NĂM C

 

Lời Chúa: Xh 3, 1-8a. 13-15; 1Cr 10, 1-6. 10-12; Lc 13, 1-9

 

Bài đọc 1: Xh 3,1-8a.13-15

Đấng Hiện Hữu sai tôi đến với anh em.

Bài trích sách Xuất hành.

1 Bấy giờ ông Mô-sê đang chăn chiên cho bố vợ là Gít-rô, tư tế Ma-đi-an. Ông dẫn đàn chiên qua bên kia sa mạc, đến núi của Thiên Chúa, là núi Khô-rếp. 2 Thiên sứ của Đức Chúa hiện ra với ông trong đám lửa từ giữa bụi cây. Ông Mô-sê nhìn thì thấy bụi cây cháy bừng, nhưng bụi cây không bị thiêu rụi. 3 Ông tự bảo : “Mình phải lại xem cảnh tượng kỳ lạ này mới được : vì sao bụi cây lại không cháy rụi ?” 4 Đức Chúa thấy ông lại xem, thì từ giữa bụi cây Thiên Chúa gọi ông : “Mô-sê ! Mô-sê !” Ông thưa : “Dạ, tôi đây !” 5 Người phán : “Chớ lại gần ! Cởi dép ở chân ra, vì nơi ngươi đang đứng là đất thánh.” 6 Người lại phán : “Ta là Thiên Chúa của cha ngươi, Thiên Chúa của Áp-ra-ham, Thiên Chúa của I-xa-ác, Thiên Chúa của Gia-cóp.” Ông Mô-sê che mặt đi, vì sợ nhìn phải Thiên Chúa.

7 Đức Chúa phán : “Ta đã thấy rõ cảnh khổ cực của dân Ta bên Ai-cập, Ta đã nghe tiếng chúng kêu than vì bọn cai hành hạ. Phải, Ta biết các nỗi đau khổ của chúng. 8a Ta xuống giải thoát chúng khỏi tay người Ai-cập, và đưa chúng từ đất ấy lên một miền đất tốt tươi, rộng lớn, miền đất tràn trề sữa và mật.”

13 Ông Mô-sê thưa với Thiên Chúa : “Bây giờ, con đến gặp con cái Ít-ra-en và nói với họ : Thiên Chúa của cha ông anh em sai tôi đến với anh em. Vậy nếu họ hỏi con : Tên Đấng ấy là gì ? Thì con sẽ nói với họ làm sao ?” 14 Thiên Chúa phán với ông Mô-sê : “Ta là Đấng Hiện Hữu.” Người phán : “Ngươi nói với con cái Ít-ra-en thế này : “Đấng Hiện Hữu sai tôi đến với anh em.” 15 Thiên Chúa lại phán với ông Mô-sê : “Ngươi sẽ nói với con cái Ít-ra-en thế này : Đức Chúa, Thiên Chúa của cha ông anh em, Thiên Chúa của Áp-ra-ham, Thiên Chúa của I-xa-ác, Thiên Chúa của Gia-cóp, sai tôi đến với anh em. Đó là danh Ta cho đến muôn thuở, đó là danh hiệu các ngươi sẽ dùng mà kêu cầu Ta từ đời nọ đến đời kia.”

 

Bài đọc 2: 1 Cr 10,1-6.10-12

Đời sống của dân Ít-ra-en với ông Mô-sê trong sa mạc đã được chép lại để răn dạy chúng ta.

Bài trích thư thứ nhất của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Cô-rin-tô.

1 Thưa anh em, tôi không muốn để anh em chẳng hay biết gì về việc này : là tất cả cha ông chúng ta đều được ở dưới cột mây, tất cả đều vượt qua Biển Đỏ. 2 Tất cả cùng được chịu phép rửa dưới đám mây và trong lòng biển, để theo ông Mô-sê. 3 Tất cả cùng ăn một thức ăn linh thiêng, 4 tất cả cùng uống một thức uống linh thiêng, vì họ cùng uống nước chảy ra từ tảng đá linh thiêng vẫn đi theo họ. Tảng đá ấy chính là Đức Ki-tô. 5 Nhưng phần đông họ không đẹp lòng Thiên Chúa, bằng chứng là họ đã quỵ ngã trong sa mạc.

6 Những sự việc ấy xảy ra để làm bài học, răn dạy chúng ta đừng chiều theo những dục vọng xấu xa như cha ông chúng ta. 10 Anh em đừng lẩm bẩm kêu trách, như một số trong nhóm họ đã lẩm bẩm kêu trách : họ đã chết bởi tay Thần Tru Diệt. 11 Những sự việc này xảy ra cho họ để làm bài học, và đã được chép lại để răn dạy chúng ta, là những người đang sống trong thời sau hết này. 12 Bởi vậy, ai tưởng mình đang đứng vững, thì hãy coi chừng kẻo ngã.

 

Tin Mừng: Lc 13,1-9

Nếu các ông không chịu sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết y như vậy.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

1 Lúc ấy, có mấy người đến kể lại cho Đức Giê-su nghe chuyện những người Ga-li-lê bị tổng trấn Phi-la-tô giết, khiến máu đổ ra hoà lẫn với máu tế vật họ đang dâng. 2 Đức Giê-su đáp lại rằng : “Các ông tưởng mấy người Ga-li-lê này phải chịu số phận đó vì họ tội lỗi hơn mọi người Ga-li-lê khác sao ? 3 Tôi nói cho các ông biết : không phải thế đâu ; nhưng nếu các ông không sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết như vậy. 4 Cũng như mười tám người kia bị tháp Si-lô-ác đổ xuống đè chết, các ông tưởng họ là những người mắc tội nặng hơn tất cả mọi người ở thành Giê-ru-sa-lem sao ? 5 Tôi nói cho các ông biết : không phải thế đâu ; nhưng nếu các ông không chịu sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết y như vậy.”

6 Rồi Đức Giê-su kể dụ ngôn này : “Người kia có một cây vả trồng trong vườn nho mình. Bác ta ra cây tìm trái mà không thấy, 7 nên bảo người làm vườn : ‘Anh coi, đã ba năm nay tôi ra cây vả này tìm trái, mà không thấy. Vậy anh chặt nó đi, để làm gì cho hại đất ?’ 8 Nhưng người làm vườn đáp : ‘Thưa ông, xin cứ để nó lại năm nay nữa. Tôi sẽ vun xới chung quanh, và bón phân cho nó. 9 May ra sang năm nó có trái, nếu không thì ông sẽ chặt nó đi.’”

 

Suy Niệm:

HÃY SÁM HỐI KHI CÁNH CỬA CHƯA ĐÓNG

Có một cánh cửa đã mở ra từ rất lâu, một cánh cửa luôn chờ đợi con người bước vào, một cánh cửa không đóng ngay lập tức nhưng cũng không mở mãi mãi. Đó là cánh cửa của lòng thương xót Thiên Chúa. Đằng sau cánh cửa ấy, có một Đấng vẫn kiên nhẫn đợi chờ, vẫn lặng lẽ hy vọng, vẫn luôn dang tay sẵn sàng ôm lấy bất cứ ai quay về. Nhưng liệu con người có nhận ra rằng thời gian đang trôi đi? Liệu có ai ý thức rằng cánh cửa ấy một ngày nào đó sẽ khép lại, và lúc ấy, không ai có thể mở được nữa? Vì thế, hãy sám hối và quay trở về với Thiên Chúa, trước khi cánh cửa ấy đóng lại.

Mở đầu bài Tin Mừng hôm nay, thánh sử Luca giới thiệu cho chúng ta hai sự kiện có tính thời sự, đó là những người Galilê bị Philatô giết và mười tám người bị tháp Silôê đổ xuống đè chết. Người Do Thái thời đó thường tin rằng ai gặp tai họa là do họ phạm tội nặng. Thế nhưng, Chúa Giêsu phá vỡ suy nghĩ ấy khi trả lời họ rằng: Các ngươi tưởng rằng những người đó tội lỗi hơn những người khác sao? Không phải vậy! Nhưng nếu các ngươi không sám hối, thì tất cả các ngươi cũng sẽ bị hủy diệt như vậy. Lời ấy không phải là lời đe dọa, nhưng là lời cảnh tỉnh. Sự kiện xảy ra với những người Galilê hay mười tám nạn nhân ở Silôê không phải là dấu chỉ họ tội lỗi hơn ai, mà là lời nhắc nhở rằng không ai trong chúng ta biết được ngày giờ của mình. Vì thế, điều duy nhất đáng bận tâm không phải là tìm hiểu nguyên nhân của đau khổ, mà là thái độ của chúng ta trước tiếng gọi của Thiên Chúa, chúng ta có sám hối hay không?

Hình ảnh cây vả trong dụ ngôn chính là hình ảnh của con người. Ông chủ quý cây vả này lắm, và vì quý nên ông đem cây vả trồng trong vườn nho của mình. Ông không trồng cây vả để lấy gỗ, hay để làm cảnh nhưng ông muốn ăn trái của nó. Tin Mừng không cho chúng ta biết cây vả này được trồng bao nhiêu năm rồi, nhưng chỉ cho biết ông chủ ba năm nay ra cây vả này tìm trái, mà không thấy. Cây vả đứng đó, chiếm dụng đất màu mỡ nhưng không sinh trái. Thân phận của nó giống như thân phận con người, có bao nhiêu ân sủng Chúa ban, nhưng nếu chỉ sống cầm chừng, lặng lẽ, không sinh hoa trái của yêu thương, của hoán cải, của công chính, thì cuộc đời ấy thật uổng phí. Và rồi, chủ vườn muốn chặt nó đi, để làm gì cho hại đất?

Nhưng điểm nhấn của dụ ngôn không nằm ở sự cằn cỗi của cây, mà ở lòng kiên nhẫn của người làm vườn. Ông không đòi chặt ngay, nhưng nài xin thêm một năm nữa Xin để nó lại năm nay nữa! Tôi sẽ vun xới, tôi sẽ chăm sóc, biết đâu nó lại sinh trái! (Lc 13,8). Người làm vườn đó không ai khác chính là hình ảnh của Chúa Giêsu, Đấng vẫn không ngừng nài xin Chúa Cha hãy kiên nhẫn với con người, Đấng không bao giờ muốn một ai phải hư mất, Đấng vẫn ngày đêm vun xới, chăm sóc, chờ đợi chúng ta sinh hoa kết trái. Ngài không chờ để phán xét, nhưng chờ để cứu vớt. Ngài không đếm những lần chúng ta vấp ngã, nhưng đếm những lần chúng ta đứng dậy. Không ai yêu thương con người như Thiên Chúa, không ai kiên nhẫn với con người như Thiên Chúa. Nhưng sự kiên nhẫn ấy không phải là vô hạn. Người làm vườn không xin thêm mười năm, hai mươi năm, nhưng chỉ xin “một năm nữa”. Có nghĩa là thời gian vẫn còn, nhưng không kéo dài mãi. Thiên Chúa không đóng cửa ngay lập tức, nhưng cũng không để nó mãi mãi mở rộng. Cái nguy hiểm của con người là sự trì hoãn, là nghĩ rằng mình còn nhiều thời gian, là cứ lần lữa, cứ hẹn ngày mai, cứ đợi “một lúc nào đó thích hợp hơn” mới quay về. Nhưng làm sao ta biết được ngày mai có đến hay không? Làm sao ta chắc chắn rằng mình còn một cơ hội khác?

Kính thưa cộng đoàn! Sám hối là một lời mời gọi khẩn cấp, không phải là một lựa chọn có thể trì hoãn. Nó không phải là một cảm xúc thoáng qua hay một quyết định lý thuyết, nhưng là một sự thay đổi tận căn, một sự hoán cải thực sự của tâm hồn. Sám hối không chỉ là nhìn nhận mình có tội, nhưng là dám quay lưng lại với tội lỗi, dám bước ra khỏi những gì đang trói buộc mình, dám từ bỏ con người cũ để khoác lên mình con người mới. Đó là một cuộc chiến đấu, đôi khi rất cam go, nhưng cũng là một hành trình đẹp đẽ vì nó dẫn con người về lại với vòng tay của Thiên Chúa. Không ai có thể sám hối thay cho chúng ta. Mỗi người phải tự mình cất bước quay về. Sám hối bắt đầu từ việc nhìn lại chính mình, từ những vết thương do tội lỗi gây ra, từ những lần sa ngã đã khiến tâm hồn hao mòn. Nó đòi hỏi sự khiêm nhường để nhận ra mình bất toàn, sự can đảm để không chạy trốn sự thật, và sự tin tưởng để biết rằng Chúa vẫn đang chờ đợi. Sám hối không chỉ là từ bỏ điều xấu, mà còn là chọn lựa điều tốt, là thay đổi cách sống, là bắt đầu lại một hành trình mới. Hãy sám hối ngay hôm nay! Không phải vì sợ bị trừng phạt, nhưng vì Chúa đang chờ đợi ta! Không phải vì sợ mất thiên đàng, nhưng vì thiên đàng quá đẹp để đánh mất! Không phải vì sợ hỏa ngục, nhưng vì ta không muốn làm Chúa thất vọng!

Thiên Chúa không bao giờ vơi cạn lòng thương xót dành cho con người, Ngài không bao giờ cảm thấy mệt mỏi khi tha thứ cho con người, Ngài chỉ sợ con người cảm thấy mệt mỏi khi đến với Chúa để được thứ tha mà thôi. lịch sử đã chứng minh rằng lòng thương xót Chúa lớn hơn mọi tội lỗi. Chúa Giêsu đã tha thứ cho người trộm lành chỉ vì một lời cầu xin nhỏ bé: Lạy Ngài, khi nào về nước Ngài, xin nhớ đến tôi (Lc 23,42). Chúa đã đón nhận Phêrô sau khi ông chối Ngài ba lần. Chúa đã biến đổi Phaolô từ một người bắt bớ Hội Thánh trở thành vị tông đồ vĩ đại. Không ai trở về mà bị Chúa khước từ. Không một ai, dù đã sa ngã đến đâu, mà không thể được cứu độ nếu biết mở lòng ra với lòng thương xót Chúa. Cánh cửa vẫn đang mở, nhưng sẽ không mở mãi mãi. Hãy bước vào khi còn có thể! Đừng chờ đến khi cánh cửa đóng lại mới gõ, vì lúc ấy, nó sẽ không mở nữa!

Lạy Chúa, con đã bao lần chần chừ trước cánh cửa lòng thương xót của Ngài. Con đã bao lần hẹn ngày mai, bao lần trì hoãn sự hoán cải. Nhưng hôm nay, con không muốn chậm trễ nữa! Con muốn quay về khi cánh cửa vẫn còn mở! Xin đón nhận con, xin giúp con đổi mới cuộc đời, xin đừng để con ra đi khi chưa kịp trở về! Amen.

 

Ý Cầu Nguyện Tháng 03

“CẦU NGUYỆN CHO CÁC GIA ĐÌNH BỊ KHỦNG HOẢNG"

Chúng ta hãy cầu nguyện cho những gia đình bị chia cắt tìm thấy sự tha thứ, chữa lành những tổn thương của họ, trong khi tái khám phá sự phong phú nơi người khác dẫu rằng có những khác biệt.

Giải Đáp Hôn Nhân & Gia Đình

Số 09 – Ngăn Trở Tiêu Hôn - P2
  Giải Đáp Hôn ...
Số 08 – Ngăn Trở Tiêu Hôn
Giải Đáp Hôn Nhân ...
Số 07 - Ly Thân Theo Giáo Luật
Giải Đáp Hôn Nhân ...
Số 06 - Đặc Ân Thánh Phêrô
Giải Đáp Hôn Nhân ...
Số 05 - Đặc Ân Thánh Phaolô
Giải Đáp Hôn Nhân ...

Hạt Giống Đức Tin

Hạt Giống Đức Tin 106
Mở đầu bài Tin Mừng ...
HẠT GIỐNG ĐỨC TIN 105
Mùa Chay thật sự là ...
HẠT GIỐNG ĐỨC TIN 104
Trước hết, cám dỗ ...
HẠT GIỐNG ĐỨC TIN 103
Thông thường, trong ...
HẠT GIỐNG ĐỨC TIN 102
Tin mừng của ngày ...

Đang Online

We have 74 guests and no members online

Tìm Kiếm...


  • 311/14/9 Đường 30/4, P. Phú Thọ,
    Tp. Thủ Dầu Một, T. Bình Dương
  • This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.
  • 0274 3822 586
  • mfvietnam.org