-
Ngày Đăng: 09 December 2024
-
Created: Monday, 09 December 2024
-
Lượt xem: 410
Nghe qua bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta thấy hiện lên hình ảnh người mục tử nhân lành đầy tình yêu thương, luôn quan tâm, yêu thương từng con chiên trong đàn; sẵn sàng bỏ tất cả lại để đi con chiên đi lạc.
Suy Niệm Lời Chúa - Thứ Ba Sau CN II Mùa Vọng
Lời Chúa: Is 40, 1-11; Mt 18, 12-14
Bài đọc: Is 40,1-11
Thiên Chúa an ủi dân của Người.
Bài trích sách ngôn sứ I-sai-a.
1Thiên Chúa phán : “Hãy an ủi, an ủi dân Ta :
2Hãy ngọt ngào khuyên bảo Giê-ru-sa-lem, và hô lên cho Thành :
thời phục dịch của Thành đã mãn, tội của Thành đã đền xong,
vì Thành đã bị tay Đức Chúa giáng phạt gấp hai lần tội phạm.”
3Có tiếng hô :
“Trong sa mạc, hãy mở một con đường cho Đức Chúa,
giữa đồng hoang, hãy vạch một con lộ thẳng băng
cho Thiên Chúa chúng ta.
4Mọi thung lũng sẽ được lấp đầy,
mọi núi đồi sẽ phải bạt xuống,
nơi lồi lõm sẽ hoá thành đồng bằng,
chốn gồ ghề nên vùng đất phẳng phiu.
5Bấy giờ vinh quang Đức Chúa sẽ tỏ hiện,
và mọi người phàm sẽ cùng được thấy
rằng miệng Đức Chúa đã tuyên phán.”
6Có tiếng nói : “Hãy hô lên !”
Tôi thưa : “Phải hô lên điều gì ?”
- “Người phàm nào cũng đều là cỏ,
mọi vẻ đẹp của nó như hoa đồng nội.
7Cỏ héo, hoa tàn khi thần khí Đức Chúa thổi qua.
Phải, dân là cỏ :
8cỏ héo, hoa tàn,
nhưng lời của Thiên Chúa chúng ta đời đời bền vững.”
9Hỡi kẻ loan tin mừng cho Xi-on, hãy trèo lên núi cao.
Hỡi kẻ loan tin mừng cho Giê-ru-sa-lem,
hãy cất tiếng lên cho thật mạnh.
Cất tiếng lên, đừng sợ, hãy bảo các thành miền Giu-đa rằng :
“Kìa Thiên Chúa các ngươi !”
10Kìa Đức Chúa quang lâm hùng dũng, tay nắm trọn chủ quyền.
Bên cạnh Người, này công lao lập được,
trước mặt Người, đây sự nghiệp làm nên.
11Như mục tử, Chúa chăn giữ đoàn chiên của Chúa,
tập trung cả đoàn dưới cánh tay.
Lũ chiên con, Người ấp ủ vào lòng,
bầy chiên mẹ, cũng tận tình dẫn dắt.
Tin Mừng: Mt 18,12-14
Thiên Chúa không muốn những kẻ bé nhỏ phải hư vong.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.
12 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Anh em nghĩ sao ? Ai có một trăm con chiên mà có một con đi lạc, lại không để chín mươi chín con kia trên núi mà đi tìm con chiên lạc sao ? 13 Và nếu may mà tìm được, thì Thầy bảo thật anh em, người ấy vui mừng vì con chiên đó, hơn là vì chín mươi chín con không bị lạc. 14 Cũng vậy, Cha của anh em, Đấng ngự trên trời, không muốn cho một ai trong những kẻ bé mọn này phải hư mất.”
Suy Niệm:
HỒNG ÂN HY VỌNG
Kính thưa quý ông bà và anh chị em!
Nghe qua bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta thấy hiện lên hình ảnh người mục tử nhân lành đầy tình yêu thương, luôn quan tâm, yêu thương từng con chiên trong đàn; sẵn sàng bỏ tất cả lại để đi con chiên đi lạc. Hôm nay, chúng ta cùng suy niệm về hình ảnh con chiên lạc được nhắc đến trong bài Tin Mừng.
Trước tiên, đặc tính của chiên là hiền lành, đơn sơ, không hung dữ như các loài vật khác; chiên không giỏi trong việc nhận biết trước các mối nguy hiểm, tuy nhiên, chiên lại có trực giác nhạy bén để nhận ra tiếng của người mục tử chăn dắt chúng. Trong bối cảnh của bài Tin Mừng hôm nay, ban đầu nó ở cùng đàn với chín mươi chín con khác; lúc này chúng đang vui vẻ, tận hưởng bầu khí an toàn, cùng nhau chạy nhảy trên bãi cỏ của mình. Với cảm giác an toàn nơi đàn chiên, con chiên lạc đã không bận tâm đến những mối nguy hiểm xung quanh, nó dần bị lệch hướng bởi những ngọn cỏ non xanh rì ở nơi xa như đang vẫy gọi nó; bởi những con bướm bay lượn xung quanh; bởi những tiếng chim hót vọng lại. Vẫn trong cảm giác an toàn ấy, con chiên lạc dần dần đi xa đàn đến nỗi không thể nghe thấy tiếng đồng loại cũng như tiếng người mục tử. Điều đó cho thấy, con chiên lạc đã đi rất xa, vì không còn nghe thấy những tiếng gọi quen thuộc. Chợt nhận ra bản thân đã đi lạc và đang ở một nơi xa lạ, chắc hẳn nó đã rất hoảng sợ và kêu rất nhiều. Cảm giác an toàn nay biến mất, giờ chỉ còn sự sợ hãi bởi những mối nguy hiểm đang rình rập trong bóng tối xung quanh; sau mỗi tiếng kêu của mình đáp lại đó chính là sự im lặng đáng sợ. Nó chẳng thể đi đâu bởi mỗi bước đi của nó bây giờ bao quanh với nguy hiểm; ngay cả muốn quay trở về thì nó cũng chẳng còn một dấu hiệu, một tiếng kêu nào để hướng đến; nó chỉ có thể chờ đợi-mong mỏi người mục tử đến cứu mình. Hy vọng của nó giờ đây là người mục tử. Khi người mục tử tìm thấy nó. Chắc chắn người mục tử đã rất vui mừng, chính con chiên lạc cũng sung sướng hạnh phúc vì được nghe thấy tiếng nói quen thuộc. Chúng ta có thể thấy hình ảnh tuyệt vời đó là người mục tử vác con chiên lạc trên vai mà trở về. Điều đó cho thấy niềm hạnh phúc, tình yêu của người mục tử lớn như thế nào.
Nhìn lại bản thân trong hành trình đức tin, chúng ta cũng giống như con chiên lạc trong bài Tin Mừng hôm nay. Trong đời sống thường ngày, chúng ta sống trong cảm giác an toàn nơi thế giới vật chất và dần dà chúng ta lơ là với chính đời sống đức tin của mình. Cảm xúc, ý thức của chúng ta trở nên chai lì, không còn tỉnh thức. Chúng ta trở nên kiêu ngạo, chây ì trong sự an toàn của mình. Thế giới cảm xúc đang bị đẩy lùi cho sự phát triển của thế giới máy móc và công nghệ. Con người dường như vô cảm trước nỗi đau, trước cảm xúc của nhau. Chúng ta ở yên trong sự vui thỏa cho thân xác để rồi một ngày nào đó, chính những nhu cầu vật chất dẫn chúng ta đến một nơi xa lạ, nơi đầy rẫy sự lo lắng, bất an. Đó là những sự lo lắng về tiền bạc-công danh; những sự đau khổ vì bệnh tật; những nỗi tuyệt vọng vì cô đơn trong những nỗi đau không ai thấu hiểu; những nỗi lo sợ trước sức mạnh của thiên tai-dịch bệnh. Lòng ta không còn nghe thấy tiếng Chúa mời gọi, không còn nghe thấy tiếng lương tâm mách bảo và cả những lời khuyên chân thành từ nơi tha nhân. Cả những lúc chúng ta nghi ngờ Chúa khi đứng trước sự phát triển kinh ngạc của công nghệ khoa học. Trước đau khổ và khó khăn, con người yếu đuối chẳng còn biết cậy dựa vào đâu, chẳng biết trông chờ ai như hình ảnh con chiên lạc vô vọng trước nguy hiểm. Con người yếu đuối có thể làm gì trước những khó khăn vượt quá sức như vậy. Có người đổ lỗi cho số phận, số khác tuyệt vọng-kiệt quệ tìm đến cái chết. Thế nhưng, người Kitô chúng ta được ban cho niềm hy vọng, mong chờ Đấng tràn đầy tình thương đến dẫn dắt ta về với Ngài như con chiên lạc được người mục tử vác trên vai. Trong đức tin, chúng ta tin rằng Chúa sẽ đến và tìm chúng ta giữa những mối nguy hiểm để trao ban cho ta sự bình an vĩnh cửu như Ngài đã nói: “Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng”.
Niềm hy vọng là hồng ân cao quý mà Thiên Chúa ban cho mỗi người khi mang trong mình thân phận yếu đuối nơi thế gian này. Chúng ta được mời gọi sống niềm hy vọng trong mỗi giây phút của cuộc đời bởi thân phận mỏng giòn, chúng ta dễ bị cám dỗ rời xa tình thương của Chúa và tình thương của tha nhân từ đó sống trong bất an, lo sợ và cả tuyệt vọng. Trong tâm tình Mùa Vọng, xin cho mỗi người luôn biết giữ vững niềm hy vọng Chúa ban, qua đó chúng ta luôn bình an sống tích cực, vững bước trên con đường đức tin gieo yêu thương và bình an đến cho mọi người như chủ đề năm thánh 2025 là “Hy vọng không làm thất vọng”. Amen.
Tu sĩ Gioan Baotixita Vũ Hồng Ân, MF.
Cùng Chuyên Mục Chia Sẻ Lời Chúa
Ý Cầu Nguyện Tháng 10
"CẦU NGUYỆN CHO SỰ HỢP TÁC GIỮA NHỮNG TRUYỀN THỐNG TÔN GIÁO KHÁC NHAU"
Chúng ta hãy cầu nguyện để những người có niềm tin vào những truyền thống tôn giáo khác nhau biết làm việc cùng nhau để bảo vệ, cổ vũ hoà bình, công lý và tình huynh đệ nhân loại.
Giải Đáp Hôn Nhân & Gia Đình
Hạt Giống Đức Tin
Chuyên Đề
Đang Online
We have 249 guests and no members online